Edit: Sahara
Đứng tại cửa phòng, nam nhân hồng y diễm lệ, tuyệt thế vô song, mắt phượng phản chiếu ra ý cười tươi, chậm rãi bước qua ngạch cửa vào phòng.
Nếu là trước kia, khi bị Cơ Cửu Thiên bắt gặp, tộc trưởng chắc chắn sẽ giải thích nguyên nhân, nhưng lúc này, tầm mắt của ông toàn bộ đều đặt hết lên ngực của Hoàng Oanh Oanh, trong mắt tràn đầy ngạc nhiên.
"Tại sao? Tại sao lại như vậy?" Bờ môi tộc trưởng run rẩy: "Tại sao trên ngực của ngươi lại có hình xăm này?"
Hoàng Oanh Oanh ngây ngốc.
Nàng quay lại nhìn Vân Lạc Phong: "Vân cô nương, thương thế của ta không phải cần đến nửa tháng mới hồi phục sao? Tại sao còn chưa đến mười ngày thì đã khỏi rồi?"
"Hình xăm trăng non trên ngực ngươi vốn dĩ là có công năng chữa trị!" Tiểu Mạch nhìn Hoàng Oanh Oanh, nói: "Chỉ là trước kia ngươi chưa có kích phát ra lực lượng này, vì thế nên vết thương của ngươi mới lâu lành. Nếu như ta đoán không sai, thì nguyên nhân là do Âu Nhã cưỡng chế thay máu với ngươi, vô tình làm cho ngươi phát ra năng lực tiềm ẩn của chính mình, cho nên vết thương của ngươi mới hồi phục nhanh như vậy."
Khi mà hình xăm trăng non của Hoàng Oanh Oanh lộ ra, Âu Nhã đã sợ đến mức suýt nữa thì hôn mê bất tỉnh. Âu Nhã ngàn vạn lần không hề ngờ tới sẽ xảy ra biến cố ở ngay thời điểm này.
Mà lúc này, tộc trưởng đột nhiên vươn tay lên, đi tới, muốn chạm vào hình xăm trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892075/chuong-1417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.