Editor: QR - diendanlequydon
Lúc đầu Lăng Trần còn định rời khỏi nơi này trước, ai bảo phủ Châu chủ người đông thế mạnh, gây tranh cãi với những người này chắc chắn không có nào chỗ tốt.
Bây giờ nghe được lời nói ủy khuất đáng thương này của Hạ Sơ, lửa giận trong lòng lại lần nữa bộc phát.
Xem đi, đây là nữ nhân mà hắn yêu thương, tốt đẹp và thiện lương biết bao nhiêu.
Trong những lúc như thế này còn tính toán cho hắn.
Mà hắn sao có thể nào mềm yếu chứ?
Thân là nam nhân, nếu không thể ra mặt thay cho nữ nhân của mình, vậy hắn còn có tác dụng gì nữa?
“Sơ nhi, nàng không cần nhiều lời. Hôm nay, ta nhất định phải đòi lại công đạo cho nàng!” Lăng Trần nghiến răng nghiến lợi, đột nhiên hắn ngẩng đầu lên, hướng về phía cửa phòng la lớn: “Vân Lạc Phong, ngươi lăn ra đây cho ta!”
Vừa dứt lời, cửa phòng mở ra, một người mặc bạch y bồng bềnh bước ra.
Thiếu niên mặc y phục trắng như tuyết, tuấn mỹ vô song, giống như thiên thần, cao cao tại thượng.
“Là ai ở bên ngoài sủa bậy?”
Là ai ở bên ngoài sủa bậy?
Giọng nói của thiếu niên cũng không cao ngược lại lại lộ ra lạnh nhạt nhưng mà bất cứ ai cũng nghe ra sự ngạo nghễ trong giọng nói của nàng.
Sủa bậy là có ý gì?
Chỉ có tiếng chó mới có thể gọi là sủa.
Tên tiểu tử thúi này lại dám vũ nhục hắn là chó?
Lăng Trần nắm chặt nắm tay:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892004/chuong-1346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.