Edit: Sahara
"Loan nhi!" Lăng Trần tức giận đứng lên, chỉ vào Vân Lạc Phong đừng cạnh Hồng Loan mà nói: "Có phải là bởi vì tên tiểu bạch kiểm này, cho nên nàng mới đối xử với ta lạnh nhạt như thế hay không? Trước kia nàng không phải là người như thế! Nàng còn từng tuyên bố muốn gả cho ta!"
Tiểu bạch kiểm?
Vân Lạc Phong nhẹ nhàng híp mắt, một tia sáng nguy hiểm chợt lóe lên từ đáy mắt của nàng rồi biến mất rất nhanh.
"Lăng Trần!" Sắc mặt Hồng Loan càng lạnh hơn, nàng nhìn thẳng vào khuôn mặt tuấn mỹ của Lăng Trần, lạnh giọng nói: "Không sai! Năm đó ta thật sự muốn gả cho ngươi, nhưng đó đã là chuyện của mười năm trước rồi. Có phải ngươi cảm thấy việc ta có Vân Lạc Phong chính là phản bội ngươi? Ngươi sai rồi, kỳ thực, kẻ chân chính phản bội chính là ngươi."
Trong lòng Lăng Trần nghẹn một cổ lửa giận: "Loan nhi, ta là nam nhân! Có nam nhân nào mà không tam thê tứ thiếp chứ? Nữ nhân thì không giống như vậy, nữ nhân cần phải một lòng một dạ đến già! Chẳng lẽ nàng lại không hiểu đạo lý này sao?"
"Dựa vào cái gì mà nam nhân có thể có được nhiều nữ nhân, còn nữ nhân chỉ có thể ủy khuất mình một lòng một dạ đến già? Hồng Loan ta chưa bao giờ cam chịu ép dạ cầu toàn, nếu không thể làm được nhất sinh nhất thế nhất song nhân, thì ta tuyệt đối không gả!"
Đúng vậy! Cho dù trước kia Hồng Loan nàng từng thích Lăng Trần rất nhiều, nhưng sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891987/chuong-1329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.