Editor: QR – diendanlequydon
“A?” Thiếu nữ nhướng mày, ý cười ở đáy mắt càng đậm: “Phải không? Vậy như thế này thì sao?”
Phùng!
Những mảnh giấy mới vừa bay lả tả trong không trung bỗng nhiên bốc lên một ngọn lửa, dưới ngọn lửa này giấy ghi nợ bị đốt ngay cả tro bụi cũng không dư thừa.
Trong lòng Hồ Hựu Vũ giống như bị đánh một quyền, làm lửa giận của hắn đột nhiên bốc lên, đôi mắt tràn ngập sát khí nhìn chằm chằm Vân Lạc Phong.
“Cô nương, tốt nhất ngươi đừng xen vào việc của người khác. Nếu không đừng trách ta không khách khí!”
Thân thể của Vân Lạc Phong lười biếng dựa vào trên người nam nhân, toàn thân tà mị đều tản ra sự vui thích, nụ cười tuyệt diễm động lòng người.
“Xin lỗi, việc không liên quan này, ta thật đúng là muốn quản rồi!”
“Hồ Văn Vũ thiếu bạc của ta là sự thật, toàn bộ người trong thành Lạc Hoa này đều có thể làm chứng!” Đáy mắt Hồ Hựu Vũ trầm xuống, lạnh giọng nói: “Hắn không có khả năng chơi xỏ được!”
Vân Lạc Phong nhếch khóe môi lên: “Ngược lại ta thật muốn hỏi, tại sao ông ấy lại thiếu bạc của ngươi?”
“Hừ, chuyện kai còn cần phải nói. Không phải là vì hắn chữa bệnh làm chết người, người nhà người ta muốn bồi thường, rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể tìm ta vay tiền. Ta nể mặt hắn là huynh trưởng của mình nên cho hắn mượn một ngàn vạn lượng!” Hồ Hựu Vũ hừ mạnh: “Khoản sổ sách này hắn đừng nghĩ muốn đổ thừa!”
“Nếu…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891960/chuong-1302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.