Sắc mặt Diêu Thư thay đổi, hắn nâng tay lên muốn vỗ về lưng Diêu Mộng Kỳ, lại phát hiện không thể nào xuống tay được.
Diêu mộng kỳ không phát hiện ra Diêu thư khác thường, còn đang phẫn nộ cáo trạng hai người thị vệ kia, còn nói để cho Diêu Thư bầm thây vạn đoạn hai người kia.
“Mộng kỳ.”
Diêu Thư thở dài, cười khổ nói: “Bây giờ chỉ sợ là phụ thân không giúp được con nữa rồi.”
“Phụ thân?”
Diêu Mộng Kỳ nâng đôi mắt đẫm lệ mông lung lên, không rõ nguyên do nhìn Diêu thư: “Phụ thân, lời này của người là có ý tứ gì?”
Cái gì gọi là không giúp được nàng?
“Ý tứ của phụ thân người rất đơn giản, tự thân hắn còn khó bảo toàn, nào còn có thể giúp đỡ ngươi?”
Không biết từ khi nào Lăng Hải đã đứng ở trong Hình Sự đường, hai tay ôm lấy ngực, ánh mắt khinh miệt nhìn về phía phụ tử hai người đang ôm nhau cùng một chỗ, châm chọc mở miệng.
“Ngươi nói bậy!” Diêu Mộng Kỳ hung hăng trừng mắt nhìn Lăng Hải, “Phụ thân ta với ngươi đều là trưởng lão, ngươi có quyền lợi gì mà trừng phạt người?”
Lăng Hải lạnh lùng cười: “CHắc là ngươi còn không biết, viện trưởng đã trở lại, còn nữa, là tự viện trưởng đưa phụ thân ngươi tới Hình Sự đường.”
Cái gì?
Diêu Mộng Kỳ ngây ngẩn cả người, trong mắt nàng tràn đầy nét không dám tin tưởng, cúi đầu nhìn phía Diêu Thư.
“Phụ thân, là hắn đang gạt ta, đúng hay không? Người là trưởng lão của học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891936/chuong-1278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.