Edit: Sahara
Vân Tiêu cúi đầu, khẽ hôn lên môi Vân Lạc Phong, trong giọng nói từ tính chứa đầy yêu thương chiều chuộng.
"Ta không muốn để nàng mệt!"
Vân Lạc Phong nhẹ nhàng khép hai mắt lại, ở thời điểm mà Vân Tiêu đang không ngừng vận động, cô cảm thấy có một cổ linh khí đang không ngừng tăng lên trong người mình, từ từ hội tụ lại thành một dòng suối.
Dù hiện tại cô không thể đột phá, nhưng nó cũng giúp cho tu vi của cô thêm củng cố.
Đây là.... Chỗ tốt của song tu?
Hưởng thụ được chỗ tốt, khóe môi Vân Lạc Phong khẽ cong lên một độ cong trong vô thức, hai tay cô ôm lấy cổ Vân Tiêu, thân mình đón ý hùa theo người bên trên.
____
Ba ngày ba đêm.
Hai người bọn họ cơ hồ là chưa từng rời khỏi gian phòng, dường như cả hai đều muốn đem sự nhớ nhung lẫn nhau trong khoảng thời gian chia cách phát tiết ra hết.
(*cơ hồ: đồng nghĩa với từ hầu như.)
Hỏa Hỏa và Tiểu Thụ ở bên ngoài phòng đợi hết một ngày một đêm, bọn họ vốn muốn trờ về không gian thần điển, nhưng lại ngại quấy rầy đến Vân Lạc Phong, cho nên chỉ đành im lặng đợi ở bên ngoài.
Hỏa Hỏa còn cho rằng, hai người kia đại chiến hết ba ngày ba đêm, Vân Tiêu ít nhiều gì cũng sẽ có chút mệt mỏi.
Thế nhưng, lúc mà Hỏa Hỏa nhìn thấy Vân Tiêu, thì hắn giống như là chưa từng xảy ra chuyện gì cả, chẳng những không hề có chút dấu hiệu mệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891878/chuong-1220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.