Edit: Sahara
Bên trong phủ thành chủ.
Trong đình hóng gió có một nữ tử đang ngổi ngay ngắn ở đó, thanh y mềm mại như nước, đay lưng màu tím từ eo rũ xuống, xinh đẹp vô cùng, nhìn chẳng khác gì tiên tử.
Nữ tử kia nhận thấy hai người Vân Lạc Phong bước vào, khẽ nâng tầm mắt lên, khoảnh khắc mà cô ta nhìn thấy Hỏa Hỏa, đáy mắt chợt có một tia sáng lóe lên rồi tắt ngay, nụ cười bên khóe môi càng thêm xinh đẹp động lòng người.
Chẳng qua, sắc mặt của nữ tử này có phần tái nhợt, đôi môi không hề có huyết sắc, thoạt nhìn chính là bộ dáng của một người bệnh.
Tuy nhiên, sau khi Hỏa Hỏa nhìn thấy diện mạo của người nữ tử này, trong đồng bỗng nổ ầm một tiếng, trong lòng bốc lên lửa giận hừng hực, nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Tiêu Như? Là ngươi! Vậy mà lại là ngươi!"
"Hỏa Hỏa, muội biết ả?" Vân Lạc Phong rũ mi mắt xuống, trầm giọng hỏi.
Hỏa Hỏa tức đến cả người run rẩy không thôi: "Năm đó, A Diệp cứu muội, còn vì muội mà kiến lập Diệp gia, nữ nhân này chính là đồ đệ mà A Diệp đã thu sau khi kiến lập xong Diệp gia. Sau này, bởi vì ả ta muốn quyến rũ A Diệp nên bị huynh ấy trục xuất khỏi sư môn. Tại sao bây giờ ả ta lại ở đây?"
Nếu nói, bởi vì Cảnh Giang đã quên mất mình mà khiến cho Hỏa Hỏa đau lòng không thôi, thì sự xuất hiện của Tiêu Như lại càng khiến Hỏa Hỏa thêm thất vọng.
Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891851/chuong-1193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.