Edit: Sahara
"Nếu như các ngươi còn đi theo ta nữa, vậy thì đừng trách sao ta không khách sáo!" Vân Lạc Phong liếc mắt nhìn hai cái đuôi đầy cảnh cáo, sau đó mới xoay người tiếp tục đi ra ngoài khu rừng.
Tiểu cô nương xinh xắn ngừng lại, rũ mi mắt xuống, trong mắt lại bắt đầu rưng rưng.
"Tử Hạo ca ca, chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Nữ nhân hư kia khẳng định là sẽ không chịu tha cho muội!"
Thiếu niên vỗ vỗ ngực, cất lời thề như thiết thạch*: "Tiểu thư, người yên tâm, chỉ cần một ngày có An Tử Hạo ở đây, ta sẽ không để cho người phải chịu bất cứ nguy hiểm gì."
(*thiết thạch: sắt đá. Trước chữ thiết thạch có chữ như hoặc những từ chỉ phép so sánh thì nghĩa của nó sẽ là........ cứng/vững/chắc/kiên định như sắt đá. Vd: tâm như thiết thạch tức là lòng vững như sắt đá, lòng dạ kiên định.)
"Tử Hạo ca ca, là muội không tốt, đã làm liên lụy tới huynh." tiểu cô nương xinh xắn lau đi nước mắt trên mặt: "Nếu không phải tại muội, huynh cũng không cần theo muội trốn chui trốn nhủi thế này."
"Tiểu thư, bảo vệ người là chức trách của ta, ta sẽ không để cho người gặp nguy hiểm."
"Tử Hạo ca ca, kỳ thực muội có điều không hiểu, tại sao vừa rồi huynh lại một mực dẫn muội đi theo vị cô nương kia?" tiểu cô nương xinh xắn nghiêng đầu hỏi, trong mắt ngập tràn sự tò mò.
Thiếu niên trầm ngâm nửa ngày: "Thứ nhất là bởi vì thực lực của vị cô nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891833/chuong-1175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.