Edit: Sahara
Vân Lạc Phong nâng cao khuôn mặt tuyệt mỹ chứa đầy thần thái tùy ý mà tự tin, bá đạo tuyên bố.
Đời này, cái gì cô cũng có thể chịu, chỉ duy nhất không chịu thiệt!
Cơ Cửu Thiên chống đầu, trong đôi mắt phượng hẹp dài chợt lóe từng tia sáng, khuôn mặt yêu diễm khẽ nở nụ cười mị hoặc.
Cái cằm trắng như tuyết khẽ nâng lên, khí phách mà cuồng quyến.
Cũng chính vì thế, đám nữ tử chung quanh cứ chốc chốc lại nhìn khuôn mặt yêu diễm của hắn bằng ánh mắt si mê ngây ngốc.
Cơ Cửu Thiên lại làm như là cái gì cũng không có nhận ra, mắt phượng trước sau vẫn nhìn Vân Lạc Phong, hứng thú nơi đáy mắt càng lúc càng nồng đậm, nụ cười trên môi cũng càng lúc càng lớn.
"Vân Lạc Phong, ta là người của Cơ gia!"
Lâm U lại đem Cơ gia dọn ra, chính là muốn ngầm nhắc nhở Vân Lạc Phong, nếu như lão ta mà chết trong tay Vân Lạc Phong, thì Cơ gia chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cô.
Thế nhưng, Vân Lạc Phong cứ như mắt điếc tai ngơ trước những gì Lâm U nói, vẫn bước chậm rãi từng bước về phía lão ta.
Đôi con ngươi đen nhánh thâm thúy là một mảnh bình tĩnh, khuôn mặt tuyệt mỹ khuynh thành mỉm cười đầy tà khí mà lạnh lùng.
Thời khắc này đây, Lâm U bỗng dưng cảm thấy Vân Lạc Phong cứ như là tử thần bò ra từ địa ngục, tùy thời đều có thể đoạt đi sinh mạng của lão ta.
"Ngươi còn nhớ những lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891808/chuong-1150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.