Edit: Sahara
Vân Lạc Phong duỗi tay ra đến trước mặt Lâm U.
"Làm gì?" Lâm U liếc nhìn bàn tay Vân Lạc Phong, tức giận hỏi.
"Đáp án!"
Vân Lạc Phong cười tủm tỉm nói.
Lâm U tức thì liền biến sắc, lão ta chỉ chỉ vào huyệt thái dương của mình, nói: "Đáp án đã nằm hết trong đầu của ta!"
"Nếu đã như vậy, thì ngươi lấy cái gì để chứng minh câu trả lời của ta là sai hả?" Vân Lạc Phong mỉm cười vừa mang ý vị lười biếng lại vừa có chút ít gian xảo: "Ai có thể đảm bảo, ngươi không phải là đang công báo tư thù?"
"Ha ha!" Lâm U cười lớn hai tiếng: "Công báo tư thù? Nếu Lâm U ta muốn đối phó ngươi, còn cần dùng đến loại thủ đoạn này sao? Ngươi cho rằng ngươi có bản lĩnh gì để so sánh cùng Cơ gia hả? Ta chỉ cần ra lệnh một tiếng, thì ngươi sẽ lập tức táng thân tại đây! Tuy nhiên, Lâm U ta trước nay luôn là người lấy đức báo oán, bất luận ngươi đã từng làm ra những hành động quá đáng như thế nào đối với ta, ta cùng khinh thường việc đi so đo cùng với một tiểu nữ hài!"
Lời nói của Lâm U phải nói là vô cùng hiên ngang lẫm liệt, khi rơi vào tai của những người khác, thì Vân Lạc Phong lại bất ngờ trở thành một người lòng dạ hẹp hòi, ngược lại, chính lão ta, cho dù vừa mới bị Vân Lạc Phong nhục mạ trước mặt mọi người, cũng không hề muốn so đo cùng mới một nữ tử trẻ người non dạ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891806/chuong-1148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.