Edit: Sahara
______
"Có!"
Vân Lạc Phong nghiêm túc gật đầu, đưa tay chỉ về phía nam nhân yêu diễm đứng bên cạnh: "Hắn!"
Nam nhân bỗng dưng như bị một cái gì đó nghẹn trong cổ họng, cả khuôn mặt yêu diễm vô cùng khó coi mà quay phắt lại nhìn Vân Lạc Phong.
Nha đầu này muốn để cho mình gánh tội thay?
"Tiểu nữ tử, hai chúng ta chỉ mới gặp nhau lần đầu, ngươi đừng có vu khống ta!"
Tuy rằng hắn muốn bóp chết Lâm U cũng đơn giản như bóp chết một con kiến, nhưng điều này không có nghĩa là.... Hắn đồng ý gánh tội thay cho người khác.
"Ta mặc kệ hai người các ngươi là ai hãm hại ai, ta cũng sẽ cho hai người các ngươi biết được sự lợi hại của ta!" trong mắt Lâm U chợt lóe lên sự ngoan độc, lão ta nghiến răng nghiến lợi mà nói.
Mắt phượng của nam nhân yêu diễm dần dần trầm xuống, hắn sống nhiều năm như vậy rồi, còn chưa từng bị người nào uy hiếp thế này đâu.
"Sự lợi hại của ngươi? Bổn tọa cũng muốn được mở mang tầm mắt một chút!" nam nhân mở miệng vừa cười vừa nói, nụ cười này phá lệ âm trầm: "Nếu ngươi thật sự có cái bản lĩnh đó, thì cứ mang ra đây cho bổn tọa xem thử!"
Nam nhân chậm rãi tiến gần về phía Lâm U.
Khí thế trên người hắn cũng theo đó mà khuếch tán ra, tựa như muốn che trời lấp đất.
Dưới khí thế trùng dương đại hải của nam nhân, Lâm U liền giống như một con thuyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891797/chuong-1139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.