Edit: Sahara
"To gan!" Nam Cung Khánh bạo nộ quát lên một tiếng, ông ta chỉ cần nghĩ đến việc đứa con trai mà bản thân mình đã ký thác tất cả kỳ vọng vào lại là một đứa con hoang, thì lửa giận trong lòng ông ta liền không có cách nào khống chế được mà tuôn trào ra ngoài: "Người đâu, đem Nam Cung Vân Dật nhốt lại cho ta, đợi xử trí sau!"
"Dạ, gia chủ!"
Hai tên thị vệ nghe lệnh, lập tức tiến về phía Nam Cung Vân Dật, rồi cùng chế trụ lấy hai tay của Nam Cung Vân Dật.
Nam Cung Vân Dật đột ngột vung tay lên, đem hai tên hộ vệ hung hăng quăng ngã ra đất, tiếp theo, hắn đảo mắt lạnh về phía Nam Cung Khánh, nói với thái độ lạnh lùng vô cảm: "Rồi sẽ có một ngày, ông sẽ phải hối hận về tất cả những gì mà ông đã làm ngày hôm nay."
Sau khi nói xong lời này, Nam Cung Vân Dật lại liếc mắt nhìn về phía Mộ Thiên Thiên một cái, nụ cười trên mặt càng thêm tươi, cũng càng thêm châm chọc.
"Nếu muốn người ta không biết, trừ phi mình đừng làm, các ngươi tự mình giải quyết cho tốt đi!"
Sau khi ném xuống lời này, Nam Cung Vân Dật phất ống tay áo một cái, dưới sự áp giải của hai tên thị vệ, hắn cứ thế mà tiêu sái rời đi.
Chờ sau khi hắn hoàn toàn rời khỏi đại sảnh rồi, mới cảm giác được hai chân mình có chút nhũn ra, mồ hôi lạnh ứa ra ướt cả lưng áo.
Hắn thật sự rất sợ, Nam Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891774/chuong-1116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.