Edit: Sahara
Bọn họ có phải bị hoa mắt rồi không?
Huyết Sư uy mãnh cường tráng, lại đi sợ hãi một con chồn nhỏ?
"Song Dực Tử Vĩ Điêu!" giọng nói Nam Cung Khánh càng thêm kích động: "Đây là một con linh thú vô cùng hiếm, Song Dực Tử Vĩ Điêu, hơn nữa, thực lực của nó hẳn là ở cảnh giới Tôn Linh Thú!"
Thời khắc này, sắc mặt của tất cả mọi người ở đây phải nói là cực kỳ phong phú. Hai màu xanh, tím cứ thế đan xen nhau, trông thật khó coi.
Nam Cung Vân Dật cười ha ha, gác khủy tay lên vai Vân Lạc Phong: "Vân Lạc Phong, ngươi thật là đủ nghĩa khí, ta chỉ bảo ngươi tặng cho ta một con Thiên Linh Thú, không ngờ ngươi lại mang đến cho ta một sự kinh hỉ lớn đến như vậy."
So với con chồn con đuôi tím này của Vân Lạc Phong, Huyết Sư có là cái thá gì?
Ánh mắt Nam Cung Lam chợt lóe, mỉm cười nhìn về phía Vân Lạc Phong: "Vân cô nương, cô không hổ là bằng hữu chi giao của đại ca ta, lần này ta thua tâm phục khẩu phục! Không biết Vân cô nương có thể nói cho ta biết là cô đã bắt được con linh thú này ở đâu hay không? Ta cũng muốn thử thời vận của mình một chút!"
"Ta cho rằng, ngươi vẫn nên cứu mạng con Huyết Sư kia của nhà ngươi trước đi rồi nói!"
Vân Lạc Phong khẽ cười, nói.
Nam Cung Lam tức thì liền hơi biến sắc: "Ngươi nói vậy là có ý gì?"
"Ý của ta là, con Huyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891731/chuong-1073.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.