Edit: Sahara
"Đại ca!" Nam Cung Lam hơi biến sắc: "Hai vị trí đầu tiên chỉ có người của Ngô gia và Âu gia mới có tư cách ngồi!"
Nam Cung Vân Dật quay đầu lại liếc nhìn Nam Cung Lam một cái: "Người của Ngô gia không phải là còn chưa có tới hay sao? Vừa vặn dư ra một chỗ nhường cho bằng hữu của ta!"
Lúc này đây, sắc mặt của Nam Cung Lam cực kỳ khó coi, trong yến hội ngày hôm nay, chỗ ngồi của cô ta đã rớt đến bên dưới vị trí thứ năm rồi, nếu như để cho Vân Lạc Phong ngồi ở trên, vậy không phải đại biểu cho việc Vân Lạc Phong ngồi lên đầu mình hay sao?
"Phụ thân!"
Nam Cung Lam quay sang nhìn Nam Cung Khánh, hơi hơi hé miệng, muốn nói cái gì đó.
Nam Cung Vân Dật hừ một tiếng, hai tay chắp ra sau gáy, bày ra bộ dáng cà lơ phất phơ, trong miệng còn ngậm một cọng rơm: "Đây là sinh thần của ta, an bày chỗ ngồi thế nào sẽ do ta làm chủ, nếu các người không đồng ý, vậy yến tiệc này cũng không cần tổ chức tiếp nữa, đều rời khỏi đây hết đi!"
Nam Cung Vân Dật nói xong liến phun cọng rơm ra khỏi miệng, quay sang nhìn Vân Lạc Phong mà nói: "Nam Cung gia này ta cũng không muốn tiếp tục ở lại làm gì nữa, ngay cả bằng hữu của mình đến mà cũng không thể chiêu đãi đàng hoàng tử tế, vậy ta còn ở đây để làm gì? Vân Lạc Phong, lúc trước hai chúng ta không phải đã thỏa thuận là sẽ cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891727/chuong-1069.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.