Edit: Sahara
Nam Cung gia.
Trong đại viện, ánh mắt của Nam Cung Vân Dật cứ nhìn mãi ra phía bên ngoài, tựa hồ là đang chờ người nào đó đến.
Nam Cung Khánh thấy hành động này của con trai nhà mình, đáy mắt chợt lóe lên một tia sáng, ông ta đi đến bên cạnh Nam Cung Vân Dật, ôn hòa hỏi: "Dật nhi, con đang đợi người à?"
Nam Cung Vân Dật gật đầu đáp lại, tuy nhiên, hai mắt lại chưa từng nhìn đến phụ thân mình lấy một cái.
Tầm mắt của Nam Cung Vân Dật vẫn còn đang bận rộn đảo qua đảo lại trong đám đông bên ngoài, hy vọng nhìn thấy được thân ảnh quen thuộc.
Đột nhiên, một dung nhan tuyệt mỹ khuynh thành đập vào mắt hắn, làm hai mắt Nam Cung Vân Dật sáng ngời ngay tức khắc, hắn nhanh chân nhanh tay tiến lên trước nghênh đón.
Ngoài đại môn Nam Cung gia, mọi người nhìn thấy Nam Cung Vân Dật đi đến, vội vàng tránh qua hai bên, chừa ra một con đường.
Từ đầu đến cuối, ánh mắt Nam Cung Vân Dật chưa từng nhìn đến những kẻ dư thừa khác, hắn một đường đi thẳng đến bên cạnh Vân Lạc Phong, cánh tay rất tự nhiên mà quàng qua vai của cô.
"Vân Lạc Phong, mẹ kiếp, ngươi rốt cuộc cũng tới, lão tử còn tưởng ngươi tính để cho ta leo cây chứ?"
Vân Lạc Phong nhướng mày cười nhạt: "Chuyện ta hứa với ngươi thì nhất định sẽ làm được!"
"Ha ha.." Nam Cung Vân Dật cười lớn mấy tiếng: "Đi, ta đưa ngươi vào trong!"
Mọi người lại một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891725/chuong-1067.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.