Edit: Sahara
Tiểu Mạch nhịn không nổi nữa, ho khan liên tục, khuôn mặt nhỏ nghẹn đến nỗi đỏ bừng lên, thiếu chút nữa là bật cười rồi.
Thì ra, trong mắt của người ngoài, chủ nhân lại đáng sợ đến như thế.
Vì vậy mà ai ai cũng thấy sợ hãi đối với chủ nhân.
Khóe miệng Vân Lạc Phong co rút một chút: "Ta không có việc gì thì sẽ không đi trêu chọc bất cứ ai!"
Cô còn định nói cho Nam Cung Vân Dật biết mục đích của mình đến Vô Tận Thành lần này, nhưng hiện tại, nghe thấy mấy lời nói như vậy rồi, khiến cho cô trong lúc nhất thời không biết nên mở miệng thế nào, nên đành ngậm miệng lại, cái gì cũng không nói.
"Vậy là tốt rồi!" Nam Cung Vân Dật nhẹ nhàng thở ra một hơi, đưa tay lên xoa xoa đầu Vân Lạc Phong: "Lúc trước, khi ngươi còn ở Hoa Hạ, cứ thường xuyên một lời không hợp là liền động thủ đánh nhau với người ta, tuy nhiên, hiện tại thì khác, trên phiếm đại lục này, nguy cơ tứ phía, chỉ cần hơi không cẩn thận một chút thì sẽ phải chôn thân tại đây."
Thần sắc Vân Lạc Phong bỗng trở nên nghiêm túc: "Yên tâm đi! Ta không còn là loại người dễ dàng bị xúc động như trước đây nữa rồi. Hiện tại ta sẽ không tùy tiện ra tay đánh người."
"Được vậy thì ta yên tâm rồi!"
Tâm Nam Cung Vân Dật được buông lỏng, nhưng hắn chỉ mới vừa dứt lời, thì liền nghe thấy một tiếng rầm, cửa gian phòng bị người ta đạp mạnh mà mở ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891716/chuong-1058.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.