Edit: Sahara
Người hướng chỗ cao, nước chảy chỗ thấp, ai mà không muốn được gia nhập vào một thế lực cường đại?
Một Y Tháp nho nhỏ, sao có thể so sánh được với đạo tặc đoàn của bọn họ kia chứ?
"Yên nhi, nàng giúp các huynh đệ xử lý vết thương trên người đi!" thân mình Diệp Linh có chút mệt mỏi, hắn dựa người vào vách tường, hơi khép hờ hai mắt: "Ta đi đến thành lân cận tìm Thanh Mộc đại sư!"
"Diệp Linh, vết thương của chàng...."
"Chút thương thế này không đáng ngại, chúng ta chỉ có ba ngày thời gian, ta cần phải trong thời gian này tìm được Thanh Mộc đại sư trở về!"
Diệp Linh mở hai mắt ra, trong mắt là một mảnh kiên định.
Chủ tử không có ở đây, cho nên, dù bọn họ có chết cũng phải bảo vệ Y Tháp.
"Được!"
Khinh Yên gật đầu: "Chuyện nơi này cứ giao cho ta, chàng.... Nhớ phải cẩn thận!"
Lời tuy là nói như vậy, nhưng trên mặt Khinh Yên vẫn ngập tràn lo lắng không thôi.
Diệp Linh khẽ nhấp môi mỏng, bàn tay gắt gao đè chặt vết thương trên bả vai, hơi thở hơi có chút khó khăn mà đi về phía cửa.
Tuy nhiên, chân của Diệp Linh còn chưa bước tới ngạch cửa, thì ánh sáng trước mắt đã bị một đạo thân ảnh che khuất, tiếp theo là một âm thanh quen thuộc vang lên.
"Ta mới chỉ không ở đây nửa tháng mà đã xảy ra chuyện gì thế này?"
Giọng nói lười biếng của thiếu nữ làm cho Diệp Linh ngẩn người ra, hắn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891704/chuong-1046.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.