Edit: Sahara
Gió đêm khẽ nổi lên, Vân Lạc Phong đón gió mà đứng, bạch y nhẹ bay, tựa như thảm tuyết trắng xóa.
Xung quanh Vân Lạc Phong phủ kín mạn đằng không ngừng vũ động, mà phía trên của mạn đằng, là một đám người mặc y phục thị vệ của gia tộc Nam Cung đang không ngừng giãy giụa rên rỉ, một số người trong đó còn đang mắng chửi ầm ĩ.
Đối với mấy lời chửi rủa của những tên nhãi nhép, thần sắc Vân Lạc Phong vẫn bất động như cũ, trong đôi con ngươi đen láy chứa đầy ý cười tà khí.
Mắt thấy bạch y nữ tử kia đang từng bước từng bước tiến gần về phía mình, Nam Cung Lam lập tức rút kiếm trong tay ra, cô ta cảm thấy bản thân tốt xấu gì cũng là một Thiên Linh Giả cao giai, sao lại phải sợ hãi nữ nhân trước mặt này kia chứ?
"Các vị, mọi người cũng đều đã nhìn thấy rồi đó, ta hết lần này đến lần khác đều nhường nhịn, nhưng nữ nhân này lại cứ muốn được đằng chân mà lân đằng đầu, nếu cô ta nghĩ rằng Nam Cung Lam ta là người dễ bị ức hiếp, vậy thì hoàn toàn sai lầm, tính tình của ta tốt, nhưng không có nghĩa là người khác có thể vì vậy mà khi dễ lên trên đầu của ta!"
Giọng điệu Nam Cung Lam hiên ngang lẫm liệt, bày ra bộ dáng đủ tiêu chuẩn của việc bị buộc phải phản kháng.
Vút...
Thời điểm mà Vân Lạc Phong vừa tiếp tục bước về phía Nam Cung Lam thêm một bước, thì Nam Cung Lam liền ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891693/chuong-1035.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.