Chương trước
Chương sau
Edit: Sahara

Đối với một thiên tài trẻ tuổi khí thịnh mà lại có được điểm này, là vô cùng đáng quý.

"À phải, không biết lần này ngài ra đi, mang theo bao nhiêu y sư trong ngự y viện thế?" An Lan ngẩng đầu nhìn về phía Cát Dương, tò mò hỏi.

Cát Dương cười ha hả: "Ngoại trừ những kẻ bình thường có quan hệ không tốt với lão phu ra, thì những người khác, ta đều mang đi hết!"

An Lan có chút kinh ngạc: "Long Nguyên chịu phê chuẩn cho ngài làm vậy?"

"Tất nhiên là hắn ta sẽ không phê chuẩn!" Cát Dương cười một cách thần bí: "Nhưng trước khi đi ta đã hỏi hắn một câu, rằng có phải tất cả những người có quan hệ sư đồ với ta ở trên hộ tịch đều bị trục xuất có phải hay không? Mà vào ngày hôm qua, ta đã đem hộ tịch của mấy lão già kia đều sửa lại hết thành đồ đệ của ta rồi!"

Đoán chừng, Long Nguyên dù có như thế nào cũng không có ngờ tới, Cát Dương trước khi đi lại khiến cho hắn chịu tổn thất lớn đến như thế.

Tất nhiên, để sự tổn thất này được thành công mỹ mãn thì cần phải thỏa mãn một điều kiện.

Đó chính là.... Long Nguyên bắt buộc phải rời khỏi hoàng cung Thiên Hồi Đế Quốc.

Mà chuyện này, cũng không thiếu sự hỗ trợ từ An Lan. Hôm đó, An Lan làm bộ phẫn nộ, mang theo người của Vô Song Đế Quốc vào cung tìm Long Nguyên tính sổ, Long Nguyên bất đắc dĩ bị buộc phải mang theo Lăng Quý Phi rời khỏi cung để tránh đầu ngọn gió.

Mà trong khoảng thời gian ngắn này, sau khi những người trong cung nhìn thấy hộ tịch của chúng trưởng lão trong ngự y viện, liền muốn tìm Long Nguyên để hồi báo tình hình nhưng đều không được, nên chỉ đành làm theo mệnh lệnh trước đó của Long Nguyên, đem tất cả bọn họ trục xuất khỏi hoàng cung.

Chờ sau khi Long Nguyên trở về hoàng cung Thiên Hồi Đế Quốc, liền trông thấy ngự y viện của mình chỉ còn sót lại có vài người, khiến hắn ta tức giận đến mức hận không thể xé nát cả bầu trời.

Khi đó, hắn mới phát hiện ra rằng, mình đã bị lừa!

Chỉ tiếc, đã quá muộn.....

_____

Ngày đó, sau khi Vân Lạc Phong đã lấy được hết tất cả phần thưởng, liền ra roi thúc ngựa mà trở về Thiên Vân Quốc, thậm chí còn không tìm Thanh Mộc để cáo từ.

Bởi vì cô biết, chờ ngày mà mình thành lập Y Tháp, Thanh Mộc tự nhiên sẽ tìm đến!

____

Thiên Vân Quốc

Đại trạch Diệp gia.

Quân Phượng Linh đang chỉ huy nha hoàn và gia đinh bố trí lại dinh thự, Diệp Cảnh Thần thì ở ngay bên cạnh giúp đỡ.

Đúng lúc này, một đạo âm thanh kinh hỉ đột ngột truyền đến: "Đại thiếu gia, thiếu phu nhân, Vân cô nương và Mạch thiếu gia đã trở về rồi!"

"Phong nhi và Hi Mạch trở về rồi?"

Trong lòng Quân Phượng Linh liền vô cùng vui vẻ, nhanh chân đi về hướng đại môn, trên mặt của bà tràn đầy kích động, ánh mắt dừng lại trên người thiếu nữ đang chậm rãi từ trên lưng ngựa thả người xuống.

"Phong nhi, các con cuối cùng cũng về rồi!"

Ánh sáng trong mắt bà không ngừng lưu chuyển, ý cười trên mặt thập phần dịu dàng.

Vân Lạc Phong khẽ đảo mắt, nhìn đại trạch Diệp gia đang treo đầy vải đỏ, cong môi hỏi: "Mẹ, là ai trong Diệp gia muốn thành thân vậy?"

Quân Phượng Linh nhẹ nhàng cười: "Dưới sự thương nghị mấy ngày nay của chúng ta, định chờ sau khi con về, thì sẽ để cho nhị thúc của con và Ninh Hân cô nương thành thân trước. Cho nên mẹ mới bố trí trước mọi thứ cho tốt, đợi sau khi con về tới thì liền tổ chức hôn lễ cho hai người bọn họ."

Trong lòng Vân Lạc Phong bỗng có chút xúc động, trước khi Ninh Hân gặp được nhị thúc, thì tâm tư đã bị phong thái của nhị thúc qua lời kể lại đoạt mất rồi, cô ấy một lòng yêu thầm nhị thúc, rốt cuộc cũng xem như là đã tu thành chính quả, đúng thật là không dễ dàng gì!

"Phong nhi, Mạch nhi, kết quả của lần đại hội này như thế nào?" Diệp Cảnh Thần từ phía sau đi tới, cất giọng nói ôn nhuận như ngọc.

Quân Phượng Linh tức thì liền trừng mắt liếc ông một cái, tức giận mà nói: "Bọn nhỏ bình an trở về như vậy là tốt lắm rồi, chàng còn đi hỏi kết quả tranh tài làm gì hả? Đại hội tranh tài lần này bất luận là thành hay là bại, thì cũng đều không ảnh hưởng gì đến chúng ta cả!"

Trong cảm nhận của Quân Phượng Linh bà, không có việc gì quan trọng hơn việc người một nhà có thể ở bên nhau.

Tỷ thí thua thì như thế nào?

Bà trước nay đều chưa từng để ý tới thắng thua!

"Nghĩa mẫu!" Diệp Hi Mạch cười ha ha hai tiếng, tiến lên phía trước mà nói: "Về kết quả của đại hội tranh tài lần này, con tạm thời sẽ không nói ra, không bao lâu nữa mọi người tự nhiên sẽ biết thôi!"

Lần đại hội tranh tài này có vô số quốc gia tham gia, bằng vào tốc độ truyền bá tin tức của những quốc gia đó, rất nhanh sẽ truyền tới Thiên Vân Quốc ngay thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.