Edit: Sahara
Bọn họ sao lại không nhận ra được, mục đích của Thiên Hồi Đế Quốc là muốn làm khó Thiên Vân Quốc?
Vân Lạc Phong hơi hơi nâng tầm mắt, ánh mắt tà khí đảo qua khuôn mặt của Long Nguyên, trên gương mặt tuyệt mỹ bỗng treo lên một mạt ý cười.
Cô cười thật đẹp, khoảnh khắc này, ngay cả muôn hoa cũng không sánh bằng.
Thế nhưng, tất cả mọi người đều cảm nhận được sự phẫn nộ trong lòng của cô, cho nên đều có cảm giác nụ cười này thật giống ác ma.
"Đại ca!" Vân Lạc Phong thu lại tầm mắt, chuyển hướng sang Diệp Hi Mạch đang đứng ở một bên: "Huynh cần phải hiểu rõ một điều, vũ khí đối với Linh Sư mà nói, chỉ có tác dụng phụ trợ, cho dù vũ khí có cường đại hơn nữa mà ở trong tay một phế vật, thì cũng không thể phát huy được hết tác dụng của nó!"
Khâu Hoa Phi vừa nghe thấy những lời này, tức khắc sắc mặt liền đại biến, tức giận quát lên: "Vân Lạc Phong, lời này của ngươi là có ý gì? Ngươi mắng ai là phế vật hả?"
Vân Lạc Phong tà tà liếc mắt nhìn Khâu Hoa Phi: "Ai tự nhận thì chính là người đó!"
Nghe vậy, Khâu Hoa Phi liền tức đến cả người run rẩy không thôi, hai mắt bốc lửa, hung hăng nhìn chằm chằm vào một trương diện mạo tà khí mà tuyệt mỹ của bạch y thiếu nữ, nghiến răng nghiến lợi nói: "Được! Được lắm! Hy vọng sau trận đấu này rồi, ngươi vẫn còn có thể tiếp tục càn rỡ như vậy!"
Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891673/chuong-1015.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.