Edit: Sahara
Buổi chiều.
Có lẽ là do nghe được một màn phát sinh vào buổi sáng, cho nên lúc này đây, trong hội trường đặc biệt náo nhiệt hơn lúc sáng rất nhiều.
Liễu Thần Dật đứng giữa vòng vây của chúng nữ tử, mỉm cười ôn nhuận, trong tay cầm quạt giấy, kiên nhẫn giải đáp từng vấn đề của chúng nữ tử.
Tuy nhiên, ngay khi hắn nhìn thấy thân ảnh của bạch y thiếu nữ từ bên ngoài hội trường bước vào, đôi con ngươi ôn hòa liền trầm xuống một chút, nhưng rất nhanh thì hắn ta đã khôi phục lại thần sắc bình thường, khuôn mặt mỉm cười tươi như ánh mặt trời.
"Vân cô nương, hy vọng trong trận tỷ thí tiếp theo, cô vẫn có thể may mắn đánh bại được ta!"
Ngụ ý, Vân Lạc Phong có thể thắng được Liễu Thần Dật hắn hoàn toàn là nhờ vào vận khí tốt, không hề liên quan gì đến thực lực.
"Ngu ngốc!"
Diệp Hi Mạch hừ lạnh một tiếng, mày kiếm khẽ nhướng cao hàm chứa một mạt kiêu ngạo: "Thắng làm vua thua làm giặc! Ngươi thua, vậy chứng tỏ ngươi tài không bằng người! Một kẻ mà ngay cả thất bại cũng không dám đối mặt, thì đã định sẵn là không thể làm nên trò trống gì rồi!"
Hai mắt Liễu Thần Dật lại một lần nữa trầm xuống, khóe môi lặng lẽ kéo ra nụ cười nhợt nhạt.
Nụ cười của hắn ta lúc này không còn ôn nhuận nữa, ngược lại còn mang lại một chút cảm giác nguy hiểm.
"Nếu ta thằng Vân Lạc Phong thì sao?"
Diệp Hi Mạch nghe thấy liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891642/chuong-984.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.