Edit: Sahara
Đột nhiên, Vân Tiêu cầm lấy tay phải của Vân Lạc Phong, mày kiếm nhíu chặt: "Tay phải của nàng sao lại thế này?"
Vân Lạc Phong bất giác giật mình sửng sốt.
Vừa rồi Vân Tiêu mất rồi lại trở về đã làm cho cô quá vui mừng mà quên hết mọi thứ, quên luôn cả việc phải che giấu cánh tay đã phế của mình.
Nhưng mà, dựa vào tính tình cẩn thận mọi chuyện liên quan đến mình của Vân Tiêu mà nói, thì tình trạng này của mình cũng không giấu được chàng bao lâu.
Nghĩ đến đây, Vân Lạc Phong bỗng thấy chột dạ, cô bỗng chuyển tầm mắt sang Cốc chủ Huyền Âm Cốc đang há hốc mồm, con ngươi đảo một vòng rồi chỉ thẳng mặt Cốc chủ mà nói: "Là ông ta đánh!"
Cốc chủ vốn đang khiếp sợ vì chuyện Vân Tiêu xé không gian để trở lại, ai ngờ lại đột nhiên nghe thấy một câu vu khống này của Vân Lạc Phong, tức khắc, chân ông ta liền lảo đảo, suýt chút nữa là ngã quỵ trên đất.
"Ngươi nói bậy gì đó?"
Cốc chủ tức đến mức cả người run rẩy.
Ngay cả đầu ngón tay của con nha đầu này mình còn chưa chạm qua, thì làm sao mà đánh nó tàn phế được chứ?
Đáng tiếc, Vân Tiêu đối với lời Vân Lạc Phong nói là luôn luôn tin tưởng không hề có chút nghi ngờ nào. Sau khi nghe Vân Lạc Phong nói vậy, đôi mắt lãnh khốc liền dừng lại trên người Cốc chủ, sát khí trên người cuồn cuộn triển khai, nháy mắt đã bao phủ cả Huyền Âm Cốc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891605/chuong-947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.