Chương trước
Chương sau
Edit: Sahara

Trong số các quốc gia ở Vô Hồi Đại Lục, Thiên Vân Quốc là xếp hạng thấp nhất. Bởi vì trong Thiên Vân Quốc chỉ có hai cường giả Thánh Linh Giả mà thôi. Mà vị cường giả Thánh Linh Giả của hoàng cung bất quá cũng chỉ tới cảnh giới trung giai. Cùng với cường giả Thánh Linh Giả cao giai của các quốc gia khác là không thể so sánh.

Vì vậy mà các quốc gia khác đều rất xem thường Thiên Vân Quốc.

Nhưng hôm nay, tại sao người của Lam Tường Quốc lại xuất hiện ở chỗ này?

"Bệ hạ của quốc gia chúng ta nghe nói gia chủ Diệp gia của Thiên Vân Quốc đã đột phá đến Thánh Linh Giả trung giai, cho nên cố ý phái bổn sứ giả đến để chúc mừng Diệp gia chủ." sứ giả cười cười, trong lời nói còn lộ ra chút trào phúng: "Đáng tiếc, Thiên Vân Quốc của các ngươi cũng chỉ có mỗi hai Thánh Linh Giả, cái con số này đặt giữa chư quốc thì cũng chỉ có thể tồn tại ở tầng lót đế mà thôi. Cho dù Diệp gia chủ ngươi có đột phá được đến trung giai, thì cũng không thể thay đổi được sự thật này!"

Con ngươi của Diệp Thiên trầm xuống, cất giọng nói lạnh lùng: "Các ngươi tới để chúc mừng, hay là tới để gây sự hả?"

"Đương nhiên là chúc mừng!" sứ giả cười cười: "Nếu như ta tới để gây sự thì đã không nói chuyện khách sáo với ngươi thế này rồi!"

Huống chi Diệp gia chủ tốt xấu gì cũng là Thánh Linh Giả, ông ta còn chưa phải là đối thủ của lão già Diệp gia này.

Hiện tại cũng chỉ có thể dùng một ít lời nói chọc cho lão già này khó chịu mà thôi.

"Hơn nữa, bệ hạ của chúng ta còn sai ta mang hạ lễ đến cho ngươi!" sứ giả phất phất tay.

Tức thì, phía sau sứ giả Lam Tường Quốc liền đi tới mấy người, trong tay những người này còn nâng theo mấy cái rương, chậm rãi từ trên không trung đáp xuống rồi liền đặt mấy cái rương kia xuống đất.

"Nghe nói đất đai Thiên Vân Quốc cằn cỗi, cho nên bệ hạ ta hảo tâm đưa đến một ít vàng bạc châu báu, nhân đây tặng cho Diệp gia chủ."

Thiên Vân Quốc đích thực là không phồn vinh như Lam Tường Quốc.

Tuy nhiên, mấy thứ như vàng bạc châu báu này thì quốc gia nào mà không có? Ấy thế mà hạ lễ Lam Tường Quốc đưa tới cho Thiên Vân Quốc lại là vàng bạc châu báu, hành động này đối với Thiên Vân Quốc là vũ nhục đến cỡ nào chứ?

"Thiên Vân Quốc chúng ta rất giàu có, không thiếu mấy thứ này, ngươi thu hồi lại đi!" Diệp Thiên giận đến xanh cả mặt, hai nắm đấm siết chặt đến kêu răng rắc.

Nếu không phải Lam Tường Quốc quá cường hãn, thì ông đã sớm đem tên sứ giả này ra đánh cho một trận rồi.

"Đồ đã tặng đi đâu có đạo lý thu hồi lại! Diệp gia chủ, ngươi không cần phải cảm tạ bệ hạ của chúng ta!" sứ giả Lam Tường Quốc nhướng nhướng mi: "Ngoài ra, ta còn nghe nói thiếu phu nhân của Diệp gia không cách nào mang thai sinh con được, mấy tên y sư của Thiên Vân Quốc các ngươi không thể nào chữa khỏi được chứng bệnh này của thiếu phu nhân Diệp gia, thật sự là vô dụng tới cực hạn mà! Loại bệnh không thể sinh con này chỉ cần tùy tiện tìm đại một y sư của Lam Tường Quốc chúng ta thôi thì cũng có thể trị khỏi rồi. Chỉ cần ngươi chịu mở miệng một tiếng, ta sẽ để cho con dâu ngươi đến Lam Tường Quốc chúng ta chữa bệnh...."

Muốn tin tức Quân Phượng Linh mang thai truyền tới được Lam Tường Quốc thì cũng cần phải mất đến mấy tháng, mà trước lúc đó thì tên sứ giả này đã rời khỏi quốc thổ Lam Tường Quốc rồi, vì vậy mà ông ta không biết được tin tức này.

Hơn nữa, sứ giả Lam Tường Quốc là một đường ngự không phi hành mà đến, dọc đường đi chưa từng dừng lại, cho nên càng không thể biết được tin tức từ trền đường phố.

Vì vậy mà cũng khó trách tại sao ông ta lại không biết Quân Phượng Linh đang mang thai.

Còn về bữa yến tiệc tối hôm nay của Diệp gia....

Sứ giả Lam Tường Quốc cho rằng bữa tiệc này là để chúc mừng Diệp gia chủ đã đột phá Thánh Linh Giả trung giai.

"Ha ha..." Diệp Thiên cười hai tiếng đầy trào phúng: "Tin tức của ngươi cũng quá chậm, con dâu nhà ta sớm đã mang thai rồi, tối nay, người khắp Thiên Vân Quốc chúng ta đến đây chính là để chúc mừng cho con dâu của ta!"

Cái gì?

Sứ giả Lam Tường Quốc ngây ngẩn cả người, hai mắt híp híp lại mà đánh giá Quân Phượng Linh.

Nữ nhân này đang mang thai?

Tin tức bên ngoài không phải nói là thiếu phu nhân Diệp gia mắc bệnh lâu năm không thể nào manh thai sinh con được hay sao?

Bằng vào thực lực của y sư Thiên Vân Quốc thì làm sao mà chữa khỏi được cho nữ nhân này chứ?

"Xem ra thiếu phu nhân không thể mang thai, không phải là do thân thể có vấn đề, mà chỉ là thời cơ chưa tới mà thôi!"

Sứ giả Lam Tường Quốc cong môi cười, giọng điệu cao ngạo.

Nếu hiện tại Quân Phượng Linh có thể mang thai, vậy đã chứng minh được rằng thân thể của Quân Phượng Linh không hề có vấn đề, chẳng qua là do thời cơ chưa đến mà thôi!

Dù thế nào đi nữa thì sứ giả Lam Tường Quốc cũng không tin rằng trong Thiên Vân Quốc có người có thể chữa khỏi bệnh của Quân Phượng Linh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.