Chương trước
Chương sau
Edit: Sahara

Tiểu Bạch?

Lời Vân Lạc Phong nói làm mọi người lần nữa chuyển ánh mắt của mình về phía của Lâm Nhược Bạch, trong cái nhìn còn mang theo sự tìm tòi nghiên cứu.

Tiếp theo, Lâm Nhược Bạch liền gọi một tiếng, cũng giải đáp luôn thắc mắc trong lòng của mọi người.

"Sư phụ!"

Tiểu cô nương với đôi mắt rưng rưng bắt đầu lao mình nhào về phía Vân Lạc Phong, thân mình mềm mại đâm sầm vào lòng ngực của Vân Lạc Phong, gắt gao ôm chặt lấy người của bạch y thiếu nữ.

"Sư phụ, con rất nhớ người.... Cho nên mới đến đây tìm người, người không thể lại bỏ rơi con mặc kệ không lo như thế nữa!"

Sư phụ?

Giống như sét đánh giữa trời quang, trong đầu của những người ở đây đều như tiếng sấm nổ ầm lên.

Mà biểu tình xuất sắc nhất không ai ngoài hai huynh muội Hạ gia.

Bọn họ đã sớm biết Lâm Nhược Bạch tới đây là để tìm sư phụ mình, thế nhưng lại không nghĩ tới, sư phụ của Lâm Nhược Bạch là con dâu của thiếu phu nhân Diệp gia.

"Chuyện... Chuyện này không có khả năng! Cái đồ quê mùa này sao lại có quan hệ với người của Diệp gia được chứ?" Hạ Sơ khiếp sợ bụm chặt lấy miệng mình, mới ngăn cản được bản thân không hét lên tiếng hét chói tai.

Sắc mặt cô ta là một mảnh trắng bệch, đáy mắt cũng hiện lên một đạo kinh hoảng.

Tiểu nha đầu bị Hạ Sơ cô gọi là nha hoàn, lại là đồ đệ của Vân Lạc Phong? Buồn cười là mình còn cho rằng Lâm Nhược Bạch không hiểu lễ nghĩa sẽ ở chỗ này làm cho Hạ gia mất hết mặt mũi, ai ngờ, chỉ chớp mắt thôi mà Lâm Nhược Bạch đã biến thành đồ đệ của con dâu Diệp gia....

Tâm trạng của Hạ Văn thì tương đối phức tạp hơn Hạ Sơ nhiều.

Có kinh hỉ.... Nhưng nhiều hơn là hổ thẹn và xấu hổ!

Nếu sớm biết Lâm Nhược Bạch là đồ đệ của Vân Lạc Phong, thì dọc đường đi hắn nên đem việc chung thân đại sự của cả hai định ra cho xong, để tránh lỡ đi một cơ hội tốt....

Buồn cười hơn chính là, vừa rồi Hạ Văn vì không muốn phá hư mối quan hệ với Hạc gia mà đã đem Lâm Nhược Bạch đẩy ra ngoài.

Hạc gia dù mạnh, nhưng cũng không có khả năng so sánh được với con quái vật khổng lồ như Diệp gia.

Hắn thật sự là đã ném dưa hấu mà chọn hạt mè, bỏ gần tìm xa.

"Phong nhi, con quen với tiểu cô nương này à?" Quân Phượng Linh kinh ngạc nhìn Vân Lạc Phong, hỏi.

Vân Lạc Phong gật gật đầu: "Nha đầu này là đồ đệ con đã thu nhận ở Long Khiếu Đại Lục, không hiểu sao lúc này lại chạy tới đây tìm con!"

Con dâu của thiếu phu nhân Diệp gia đến từ Long Khiếu Đại Lục, chuyện này ở Thiên Vân Quốc cũng không phải là bí mật gì, cho nên sau khi nghe thấy tin tức này, mọi người chung quanh lại bắt đầu quay sang nhìn Hạc Phi...

Hạc Phi vốn ôm tâm trạng khiếp sợ, bây giờ đã biến thành hoảng sợ, kinh hoàng mà trợn to hai mắt.

Hạ Sơ không phải nói nữ nhân này là nha hoàn của Hạ gia sao?

Nha hoàn cái muội muội nhà ngươi!

Hạ gia có tài đức gì mà có thể bắt đồ đệ của Vân Lạc Phong làm nha hoàn cho mình chứ?

Nghĩ vậy, Hạc Phi nuốt mạnh một ngụm nước miếng, gian nan kéo lê cái chân bị thương của mình, muốn trốn khỏi nơi này.

Chỉ tiếc, ánh mắt của Vân Lạc Phong đã bắn về phía bên này, nhướng mày hỏi: "Mẹ, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Có phải là có người khi dễ đồ đệ của con hay không?"

Quân Phượng Linh khẽ mỉm cười: "Người này nói đồ nhi của con là gian tế của địch quốc phái tới để ám toán mẹ, hắn ta vì muốn thử đồ nhi của con cho nên mới bị đồ nhi con đả thương!"

Quân Phượng Linh thuật lại mọi chuyện bằng ngữ khí như cười như không, nhưng lại làm cho thân mình Hạc Phi liên tục run lên, thiếu chút nữa là ngã phịch xuống đất.

Cùng lúc đó, những người khác cũng đem những chuyện vừa xảy ra lúc nãy kể lại cho Vân Lạc Phong nghe.

"Tiểu Bạch, vậy là con không đúng rồi!" Vân Lạc Phong nhướng mày, quay sang nói cùng Lâm Nhược Bạch: "Con làm sao có thể một lời không hợp thì liền ra tay đánh gẫy chân hắn như vậy?"

Lời Vân Lạc Phong nói làm những người chung quanh đều ngẩn ra.

Chẳng lẽ Vân Lạc Phong không tính toán báo thù cho đồ đệ của mình hay sao? Mà lại còn giáo huấn đồ đệ nhà mình như thế?

Đáy mắt Hạc Phi lập tức hiện lên một đạo kinh hỉ, xem ra Vân Lạc Phong này cũng không có hung ác như lời đồn bên ngoài, cái mạng này của mình có thể giữ lại được rồi.

Ai ngờ, một câu tiếp theo của Vân Lạc Phong lại làm cho hắn ta lảo đảo bước chân, thiếu chút nữa là ngã phịch xuống đất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.