Edit: Sahara
Diệp Phàn còn chưa kịp phản ứng lại, một đôi mắt vẩn đục kinh ngạc nhìn tiểu nữ hài đi đến trước mặt của mình...
"Ngươi có biết, ở Long Khiếu Đại Lục, ngươi ta gọi ta là gì hay không?"
Vân Lạc Phong cong cong khóe môi, như cười như không mà đi về phía Diệp Phàn: "Bọn họ gọi ta là đệ nhất ăn chơi trác táng của Long Khiếu Đại Lục, ngươi cảm thấy cùng một người như ta nói đạo lý thì có thể nói ra được cái đạo lý gì hả?"
Ở Long Khiếu Đại Lục, Vân Lạc Phong cũng được xem như là ác danh truyền xa, luôn là một lời không hợp thì liền động thủ!
Cho nên, ở trước mặt của cô, quyết không thể nói đạo lý!
"Người đâu! Đem Diệp Phàn trưởng lão kéo xuống dưới, chờ xử trí sau!" Diệp Thiên đạm mạc mà nhìn Diệp Phàn, khuôn mặt vô cảm mà nói.
"Dạ, Gia chủ!"
Nghe vậy, lập tức có hai hộ vệ tiến lên nâng lấy thân mình Diệp Phàn trưởng lão đang ngây người như phỏng, trực tiếp kéo ông ta ra ngoài.
Ngay cả cơ hội nói chuyện cũng không cho ông ta.
"Thần nhi, con lưu lại, những người khác thì lui xuống hết đi!"
Diệp Thiên bất đắc dĩ than thở nhẹ một tiếng.
Trải qua đoạn thời gian ngắn đầy biến cố này, ông dường như là già thêm đến mấy chục tuổi.
Diệp Cảnh Thần nhíu mày lại, ông không biết phụ thân lưu mình lại là có chuyện gì quan trọng, nhưng cuối cùng ông vẫn nghe lệnh mà lưu lại đại sảnh.
Lát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891575/chuong-917.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.