Edit: Sahara
***đôi khi số thứ tự trong tên chương bên bản cover bị sai, nhiều khi Sa lo edit nên không để ý, nếu thấy có sai thì cả nhà báo lại để Sa sửa nhé!!!
____
Ánh mặt trời khuynh sái mà xuống, chiếu rọi lên một thân bạch y trắng như tuyết của thiếu nữ.
Lúc này đây, thiếu nữ kia lười biếng mà tựa nửa người vào cạnh cửa, hai tay khoanh trước ngực, vẻ mặt lười biếng mà tà khí, ánh mắt nhìn về phía Diệp Phàn trưởng lão có hơi nheo lại.
"Ngươi muốn đem cháu gái mình đưa cho Vân Tiêu?"
Nhìn thấy chính chủ đã tới, nhưng khí thế trên người Diệp Phàn lại chẳng giảm đi một chút nào, ông ta ưỡn ngực, đúng lý hợp tình mà nói: "Không sai! Ngươi thân là nữ nhân, phải nên rộng lượng một chút, đừng giống như mẹ chồng của ngươi, luôn cản trở phu quân mình nạp thiếp!"
"Được thôi!" Vân Lạc Phong liếc mắt nhìn Diệp Phàn: "Nếu ngươi cứ khăng khăng muốn đem cháu gái của ngươi đưa cho Vân Tiêu, vậy thì cứ đưa đến đi, ta sẽ nhận lấy! Chỉ là.... ngươi đừng có hối hận!"
Dứt lời, Vân Lạc Phong đứng thẳng người dậy, xoay người lại mà rời đi!
Quân Phượng Linh không có can ngăn hành động của Vân Lạc Phong, ngược lại còn nhìn Diệp Phàn một cách rất đồng tình, khóe môi lại không khỏi cong lên thành một nụ cười vui sướng khi người gặp họa.
Bởi vì bà biết, có người sắp xui xẻo rồi.
Đáng tiếc, Diệp Phàn không hề hiểu một chút gì về tính tình của Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891570/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.