Edit: Sahara
Vân Tiêu quay đầu lại nhìn Vân Lạc Phong, khóe môi lãnh ngạnh khẽ cong lên một độ cong rất rất nhỏ: "Thích không?"
(*lãnh ngạnh: lạnh lùng và cứng rắn)
Nếu nói cái mà Vân Tiêu di chuyển tới đây chỉ là một tảng đá lớn, thì cũng chưa đến mức làm cho Vân Lạc Phong khiếp sợ thế này. Nhưng Vân Lạc Phong không ngờ tới, ý niệm của tên gia hỏa nhà mình lại mạnh đến mức độ thật sự có thể dời cả một ngọn núi thế này.
Thấy Vân Lạc Phong không trả lời, Vân Tiêu lại khẽ nhấp môi mỏng: "Vừa rồi ta vận dụng ý niệm tìm kiếm chung quanh, chỉ phát hiện ra mỗi ngọn núi này thôi. Nếu nàng chê nó chưa đủ lớn, ta sẽ lập tức tìm một ngọn núi lớn hơn..... "
Vừa nãy, thời điểm mà Diệp Cảnh Huyền lên tiếng nói phải thay Vân Tiêu hưu thê, Vân Tiêu lại không có đứng ra bảo vệ thê tử của mình.
Đó là bởi vì Vân Tiêu đang vận dụng ý niệm để tìm núi, cho nên mới không nghe thấy những lời vừa nãy của Diệp Cảnh Huyền.
"Nhị thiếu gia!"
Tất cả mọi người Diệp gia đều bị dọa cho choáng váng, rất lâu sau bọn họ mới giật mình hồi thần lại, liền vội vàng chạy tới vây quanh ngọn núi đang đè lên người Diệp Cảnh Huyền. Trong đó, có một người phản ứng nhanh nhất, quay sang nói với những người còn lại: "Mau, mau đi lấy xẻng tới đây! Nhanh chóng cứu nhị thiếu gia ra!"
Lời này vừa dứt, lập tức có người chạy đi lấy xẻng ngay. Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891542/chuong-884.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.