Edit: Sahara
Diệp Cảnh Huyền nhận định vừa rồi là chính Diệp Cảnh Thần nhân cơ hội người khác không để ý mà ra tay.
Bởi vì trong đám người bọn họ, chỉ có mỗi mình Diệp Cảnh Thần là có bản lĩnh đó mà thôi.
Giữa lúc Vân Tiêu tính toán ra tay thêm lần nữa thì bỗng nhiên có một giọng nói thập phận mạnh mẽ uy phong từ bên ngoài viện đột ngột truyền vào.
"Ta không có tới muộn chứ?"
Diệp Cảnh Huyền chợt thấy hơi sửng sốt, vừa ngẩng đầu nhìn lên thì thấy ngay một nam nhân trung niên toàn thân mặc nhung trang đang từ phía ngoài cửa bước vào. Trên khuôn mặt uy nghiêm của người này hiện đang cười rất vui vẻ.
Thấy Giản Thành Văn bất ngờ xuất hiện như vậy, trong lòng Diệp Cảnh Huyền có hơi chút phát hoảng. Trong hoàng thành, nếu nói có người nào khiến cho Diệp Cảnh Huyền phải kiêng kỵ ngoại trừ người của hoàng tộc, thì đó chính là vị Trấn Quốc đại tướng quân tiếng tăm lừng lẫy này đây.
Còn về nguyên nhân mà Diệp Cảnh Huyền kiêng kỵ Giản Thành Văn, không phải bởi vì Giản Thành Văn là huynh trưởng của hoàng hậu.
Mà là vì kinh nghiệm chinh chiến sa trường nhiều năm của Giản Thành Văn, một thân lệ khí trên người của vị đại tướng quân này thật sự là làm cho người khác phải cảm thấy sợ hãi từ tận đáy lòng.
"Đại tướng quân, sao ngài lại tới đây?"
Diệp Cảnh Huyền nhanh chân nhanh tay bước tới đón tiếp, cung cung kính kính mà nói.
Gia hỏa này là nhân vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891535/chuong-877.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.