Edit: Sahara
Trong sương phòng sạch sẽ, Quân Phượng Linh ngồi bên bàn, tay nhẹ nhàng nâng lấy chén trà ấm, hai mày anh khí hơi hơi nhướng lên cao, khuôn mặt tràn đầy ý cười: "Phong nhi, trà này của con quả thật là không tệ! Mẹ uống trà bao nhiêu năm nay, nhưng không có một loại trà nào có thể so sánh được với trà này của con!"
"Nếu mẹ thích, vậy con sẽ đưa cho mẹ vài cân!" Vân Lạc Phong gõ gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn, đáy mắt chợt lóe lên một tia sáng: "ngoài ra, cha và mẹ cần phải đi làm một chuyện...."
"Chuyện gì?" Quân Phượng Linh kinh ngạc nhìn về phía Vân Lạc Phong, hỏi.
Vân Lạc Phong trầm ngâm một hồi lâu: "chuyện lấy máu nghiệm thân vào ba ngày sau, Diệp gia chắc chắn sẽ giấu giếm! Mà đây không phải là điều mà con muốn!"
"Ý của con là...." Quân Phượng Linh tựa hồ đã nghĩ ra cái gì đó, ánh mắt nhìn Vân Lạc Phong chợt hiện lên từng tia sáng khác thường.
Vân Lạc Phong khẽ mỉm cười: "con muốn hai người dùng thế lực trong tay mình đem chuyện này loan truyền ra ngoài, làm cho càng có nhiều người biết thì càng tốt! Hơn nữa, chuyện này chúng ta không cần phải đeo lên lưng của mình, cứ để cho tên Diệp Thiên Lâm kia gánh là tốt nhất!"
Nghe đến đây, Quân Phượng Linh hơi rũ mi thấp xuống, dường như đang tự mình suy nghĩ gì đó, nửa ngày sau, bà mới ngẩng đầu lên, nói: "con muốn mẹ phải làm những gì?"
"Đơn giản thôi!" trên mặt Vân Lạc Phong lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891514/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.