Edit: Sahara
Từ đầu đến cuối, Giang Mộng Dao chưa từng liếc mắt đến đám người Vân Lạc Phong, giống như là mấy người bọn họ không xứng lọt vào mắt cô ta.
Diệp Cảnh Thần siết chặt nắm đấm của mình, lần đầu tiên ông cảm giác được cái gì gọi là lực bất tòng tâm.
"Diệp ca!" Quân Phượng Linh hơi nhướng mi: "không phải chỉ là mấy câu nói thôi sao? Mấy năm qua, chúng ta nghe mấy lời trào phúng này còn ít hay sao? Ta sớm đã không còn quan tâm đến cái nhìn của người ngoài từ lâu rồi, chỉ cần có thể cùng chàng ở bên nhau, ta không sợ gì cả!"
Lời Quân Phượng Linh nói càng làm tim Diệp Cảnh Thần thêm đau nhói, trong lòng cũng âm thầm hạ một quyết tâm.
Bất luận thế nào, Diệp Cảnh Thần ông cũng phải lấy lại quyền lực thuộc về ông!
Tuyệt đối không để cho bất cứ kẻ nào khi dễ thê tử của mình!
"Ta phi*!"
(*chữ phi này là tiếng chửi đi kèm với hành động nhổ nước bọt)
Diệp Kỳ nhổ một ngụm nước bọt thật mạnh xuống đất, mặt đẹp vì tức giận mà đỏ bừng: "đồ một lũ mắt chó nhìn người thấp! Thật đúng là rắn chuột chung một ổ! Giang Mộng Dao này và Diệp Thiên Vấn chính là tuyệt phối, trời sinh một đôi, TIỆN NHÂN!"
Nếu là quá khứ, Diệp Hi Mạch chắc chắn sẽ lên tiếng răn dạy Diệp Kỳ, nhưng hôm nay, hiếm khi Diệp Hi Mạch lại chẳng nói gì cả, hiển nhiên là bởi vì lời mà Diệp Kỳ vừa nói cũng là lời mà trong lòng hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891497/chuong-839.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.