Edit: Sahara
Diệp Nhiên đúng là khấu đầu rất mạnh, không được mấy cái thì cái trán đã đỏ bừng, ngay chỗ đó còn có máu tươi chậm rãi chảy xuống nữa.
"Nhớ cho kỹ! Ngươi chỉ là một hạ nhân! Hạ nhân vĩnh viễn không thể bất kính với chủ tử! Lập tức cút ngay cho ta!" Vân Lạc Phong thả tay ra, khuôn mặt tà khí lúc này thập phần lạnh lẽo.
Nếu trong lòng cô đã tiếp nhận phu thê Diệp Cảnh Thần, thì tuyệt nhiên là không cho phép bất cứ kẻ nào được phép xúc phạm đến họ.
Cho dù là Diệp gia cũng không được!
Diệp Nhiên vội vã chạy đi như là có đại địch đuổi theo phía sau, cả người đau đến lảo đảo nhưng hai chân không dám chậm lại nửa nhịp. Có lẽ hắn ta sợ nếu như không chạy cho nhanh, thì sẽ bị Vân Lạc Phong giữ lại thêm nữa....
"Aiz..." nhìn theo phương hướng Diệp Nhiên rời đi, Diệp Cảnh Thần thở dài một tiếng rồi cười bất đắc dĩ: "Chuyện này truyền tới trong tai người đệ đệ kia của ta rồi, chỉ e là hắn lại càng hận ta hơn!"
Vân Lạc Phong mỉm cười, hỏi ngược lại: "chẳng lẽ, cha không làm vậy thì hắn sẽ không hận người?"
Diệp Cảnh Thần sực giật mình sững sờ, rồi hồi thần lại ngay.
Không sai! Cho dù hôm nay không có chuyện đánh Diệp Nhiên kia một trận, thì đệ đệ kia của ông cũng vẫn sẽ hận ông như cũ mà thôi! Một khi đã như vậy, đánh, hay không đánh Diệp Nhiên cũng có gì khác biệt đâu?
Cùng lắm là khiến hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891491/chuong-833.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.