Edit: Sahara
Vân Lạc Phong im lặng đi đến bên người hai tên hộ vệ, sau khi cảm nhận được hơi thở tản ra trên người bọn họ, hai mày bất giác chau lại.
Mị độc, vô sắc vô vị, người bình thường không cách nào cảm nhận được. Chỉ tiếc, Vân Lạc Phong nào phải người bình thường, huống hồ cô còn có Y Học Thần Điển bên người, vì vậy, cô nhận ra ngay mị độc một cách dễ dàng.
"Hai người này đã trúng mị độc!"
Vân Lạc Phong khẽ ngẩn đầu lên, không nóng không lạnh nói.
Ầm!!!
Sau khi Vân Lạc Phong buông ra hai chữ mị độc, trong đầu Tiết Nhu Nhi trực tiếp nổ ầm một tiếng.
Ả biết?
Làm sao ả có thể biết được?
Tiết Nhu Nhi cắn cắn môi, hồi tưởng lại, đầu tiên là Vân Tiêu không hề có bất cứ phản ứng gì đối với mị độc, bây giờ nhanh như vậy mà Vân Lạc Phong đã nhận ra hai người kia trúng phải mị độc, Tiết Nhu Nhi có cảm giác hình như mình đã bị người ta hố mất rồi....
"Mị độc?" Quân Phượng Linh hơi sửng sốt một chút.
Tuy bà không biết gì về y thuật, nhưng cũng biết đến cái thứ thuốc như mị độc này.
Chỉ là không ngờ, Tiết Nhu Nhi này lại to gan đến thế, dám đem theo mị độc bên người hòng gây tai họa cho con trai bà.
Tức khác, Quân Phượng Linh nổi cơn thịnh nộ, ánh mắt phẫn nộ bắn thẳng lên người Diệp Kỳ: "ngươi nhìn đi! Đây là hảo bằng hữu mà ngươi kết giao đó! Hôm nay, ả đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891485/chuong-827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.