Edit: Sahara
Ngay thời điểm Quân Phượng Linh muốn ra mặt cho con dâu ngoan nhà mình, thì một giọng nói lãnh khốc ở bên cạnh lại đột ngột vang lên: "thê tử của ta, dù có hãm hại ngươi, thì ngươi cũng chỉ có thể nhận lấy!"
Vân Tiêu ngẩng khuôn mặt lãnh khốc tuấn mỹ của mình lên, diện mạo trước sau vẫn là một mảnh lạnh nhạt vô tình, đôi con ngươi sâu hút thâm thúy đang nhìn chằm chằm Tiết Nhu Nhi, ánh mắt kia như muốn đóng băng cả người cô ta, lại giống như có vô số lưỡi đao đang không ngừng xẻo từng miếng thịt trên người cô ta xuống vậy.
Giọng nói của Vân Tiêu không hề có một chút cảm xúc nào.
"Huống chi, ta không cho rằng ngươi có đủ bản lĩnh để thê tử ta hãm hại ngươi!"
Sắc mặt Tiết Nhu Nhi đã trắng càng thêm trắng, thân thể chao đảo vài cái, tựa như muốn ngã.
Nhưng càng khiến cô ta tức giận hơn chính là vào thời điểm thê này mà Diệp Kỳ lại không lên tiếng nói chuyện thay cô ta, để mặc cô ta tùy ý đám người này khi dễ.
Diệp Kỳ cảm nhận được ánh mắt cầu xin sự giúp đỡ của Tiết Nhu Nhi, nhưng chỉ có thể cúi đầu với cảm giác hổ thẹn trên mặt.
Đối diện cùng Diệp Hi Mạch, Diệp Kỳ sẽ cố gắng đấu tranh giành lý lẽ cho Tiết Nhu Nhi, nhưng trước mặt phu thê Diệp Cảnh Thần, Diệp Kỳ không dám mở miệng phản bác, cũng tuyệt đối không thể phản bác.
Bởi vì nghĩa phụ nghĩa mẫu là người mà Diệp Kỳ kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891479/chuong-821.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.