Edit: Sahara
Diệp Kỳ trừng mắt căm giận mà nhìn Hỏa Hỏa.
Sau khi một lời này của Diệp Kỳ rơi xuống, thân mình Hỏa Hỏa vốn ở cách xa mấy thước bỗng nhiên lóe lên, chớp mắt đã xuất hiện ngay trước mắt Diệp Kỳ, chát một tiếng, một cái tát ném lên trên mặt Diệp Kỳ.
"Cha mẹ ta làm sao dạy dỗ ta không có quan hệ gì với ngươi! Ngược lại, lúc này đây, ta muốn thay Diệp Cảnh Thần dạy cho ngươi một bài học!"
Hỏa Hỏa hất cằm nhỏ lên, nói đầy châm chọc.
Diệp Kỳ ngây ngẩn cả người, là bởi vì không thể tin được ngay trong chính Diệp trạch mà Hỏa Hỏa lại dám động thủ tát cô ta.
Quan trọng nhất là, vừa rồi Diệp Kỳ cô không tài nào nhìn thấy được hành động của Hỏa Hỏa.
"Ngươi... Ngươi sao có thể ra tay đánh người như vậy?" giọng nói Tiết Nhu Nhi nghe vô cùng yếu ớt, hoàn toàn không có một chút lực uy hiếp nào, đôi mắt phát ra từng tia sáng điềm đạm đáng yêu, làm cho người ta vô thức sinh lòng che chở: "ta biết Phong cô nương đối với ta có điểm hiểu lầm, cho rằng ta muốn đoạt nam nhân của cô ấy, nhưng mà ta đối với nam nhân kia thật sự là không có ý tưởng gì khác, tại sao các người lại cứ đến gây phiền phức cho ta?"
Lúc nói câu cuối cùng, ngữ khí của Tiết Nhu Nhi có vẻ ngập tràn sự bi phẫn, nếu để người không biết chuyện nghe được, còn tưởng rằng cô ta đã chịu oan khúc rất lớn.
Và đương nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891460/chuong-802.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.