Edit: Sahara
Vân Lạc Phong tà tà nhướng mày, nói: "ngươi nói đi!"
Hỏa Hỏa rơi vào trầm mặc, một lúc lâu sau, cô bé mới ngẩng đầu lên nhìn Vân Lạc Phong: "kỳ thực, chuyện cụ thể là như thế nào thì ta cũng không rõ lắm! Ta chỉ biết tiềm thức của ta luôn mách bảo phải tìm cho được người nắm giữ Y Học Thần Điển, hơn nữa còn phải đi theo người đó!"
Lúc nói lời này, Hỏa Hỏa luôn nhìn thẳng vào mắt của Vân Lạc Phong.
"Mà ngươi, chính là người mà ta luôn chờ đợi!"
"Cho ta một lý do để ta giữ ngươi lại!" Vân Lạc Phong lười biếng dựa cả người mình vào lòng ngực Vân Tiêu, thần sắc ngã ngớn nhìn Hỏa Hỏa đang đứng trước mặt: "tỷ như là... Ngươi có bản lĩnh gì?"
Hỏa Hỏa đưa bàn tay lên sờ cằm mình, ra chiều đâm chiêu suy nghĩ, lát sau mới nói: "ta biết giết người!"
"Còn gì nữa?"
"Ta còn biết phóng hỏa!"
"........"
Giết người? Phóng hỏa? Cái này... Xác thật cũng là một nghề nghiệp!
"Được rồi! Ta cho ngươi ở lại!" Vân Lạc Phong cong cong khóe môi: "tuy nhiên, dù ngươi có quan hệ mật thiết với Y Học Thần Điển thế nào đi nữa, ta cũng sẽ không dễ dàng tin ngươi, trừ phi.... "
Vân Lạc Phong dừng lại một chút, ý cười trên mặt lại càng sâu hơn.
"Trừ phi, ngươi lập khế ước cùng ta!"
Khi hai chữ khế ước vừa rơi xuống, cả người Hỏa Hỏa chợt run rẩy một chút, kinh ngạc mà ngẩng phắt đầu dậy, hai mắt trợn tròn nhìn trừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891440/chuong-782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.