Edit: Sahara
Diệp Cảnh Thần thoáng giật mình một cái, nhưng lại không có nói gì cả, chỉ bảo thuộc hạ bên cạnh đem tới hai cái cuốc.
Tô Tranh đã gia nhập đội ngũ đào đất từ sớm, vuốt hổ so với bất cứ cuốc xẻng nào còn lợi hại hơn gấp mấy lần, thân mình cự hổ đang không ngừng ra sức đào bới.
"Ha.. Ha..."
Một âm thanh vô cùng suy yếu tựa như tùy thời đều có thề biến mất từ bên trên sơn đạo đột ngột truyền tới: "vô dụng thôi, các ngươi sẽ không cứu được bọn họ đâu... Chờ các ngươi đào xong ngàn trượng đất lên thì chúng đã sớm chết ngạt dưới đó rồi!"
Nữ tử hồng y liếc ánh mắt lạnh căm căm của mình về phía nam nhân mặc trường bào màu xám: "a? Ngươi vẫn còn chưa chết sao? Quân Phượng Linh ta đời này ngoại trừ chính nhân quân tử thì còn bội phục nhất một loại người, chính là những kẻ có đánh có chém, thậm chí bị lửa đốt, rốc da rốc thịt mà vẫn không chết!"
Trên sơn đạo, khắp người nam nhân mặc trường bào màu xám đều tỏa đầy mùi khét, da thịt trên người phần lớn đã sớm bị Quân Phượng Linh rốc xuống, lộ rõ cả xương trắng bên trong.
Dù vậy, hắn ta vẫn thở phì phì, hữu khí vô lực mà trừng mắt nhìn Quân Phượng Linh.
"Các ngươi đang làm gì thế?"
Lúc này, một giọng nói quen thuộc đối với hai người Tô Tranh và Long Phi từ phía sau bọn họ đột ngột vang lên, ngữ khí có chút nghi hoặc khó hiểu.
Nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891424/chuong-766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.