Edit: Sahara
Thần sắc trên mặt Lâm Nguyên tái nhợt, cả người run rẩy không ngừng vì tức giận. Ông ta từng gặp không ít kẻ vô sỉ, nhưng có thể đạt đến trình độ vô sỉ thế này thì lại là lần đầu tiên gặp được.
Chỉ tiếc, giận thì giận, nhưng ông ta lại không có lá gan đi trêu chọc Vân Tiêu.
"Hừ!"
Hung hăng phất mạnh vạt áo một cái, Lâm Nguyên tiếp tục đi về phía trước, trong bụng thầm nghĩ, chỉ mới đi một chút mà đã phát hiện nhiều thảo dược như vậy rồi, đoạn đường tiếp theo chắc chắn cũng sẽ phát hiện không ít thảo dược quý hiếm khác.
Thế nhưng, làm cho Lâm Nguyên vỡ mộng chính là, phàm là bất cứ thảo dược trân quý nào mà ông ta phát hiện ra, lại còn là sau khi trăm cay nghìn đắng giải quyết xong linh thú bảo hộ, thì liền bị một mồi lửa của Vân Lạc Phong thiêu đốt sạch sành sanh.
Hơn nữa, cô ta còn lười tìm lý do đến mức chỉ dùng hai chữ trượt tay mà thôi.
Mẹ kiếp! Ngươi có thể trượt tay nhiều lần như vậy hả?
Dưới sự quấy phá không ngừng của Vân Lạc Phong, cuối cùng Lâm Nguyên cũng quyết định làm ngơ với đám thảo dược gặp được ven đường. Dù sao giết được linh thú bảo hộ rồi cũng không lấy được thảo dược. Vậy thì cần gì lãng phí thời gian và sức lực.
Theo lý mà nói, càng đi sâu vào Vô Hồi Chi Sâm thì càng phải gặp được nhiều linh thú cường đại hơn mới đúng.
Ấy vậy mà từ khi bước vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891406/chuong-748.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.