Edit: Sahara
Nếu có thể, Lâm Nguyên thật sự muốn một mình độc chiếm hết số dược liệu này.
Nhưng ông ta cũng hiểu được, bản thân mình không phải là đối thủ của nam nhân lãnh khốc kia. Nếu muốn có được số dược liệu này, nhất định phải gỡ bỏ khúc mắc, hợp tác cùng với bọn họ.
Lời nói của Lâm Nguyên khiến Vân Lạc Phong cảm thấy buồn cười làm sao.
Trên mặt của cô ngập tràn ý cười trào phúng, khóe môi cũng gợi lên một độ cong nông cạn.
"Ngươi muốn hợp tác với ta? Ngươi cảm thấy ngươi xứng sao?"
Khuôn mặt của Lâm Nguyên hơi biến sắc đôi chút: "ta biết thực lực của các người cường đại, nhưng nguy hiểm tồn tại trong Vô Hồi Chi Sâm này cũng nhiều không kém! Các ngươi cảm thấy dựa vào các ngươi có thể an toàn rời khỏi Vô Hồi Chi Sâm này hay không? Chỉ có hợp tác cùng ta thì các ngươi mới có thể sống sót được!"
"Ngươi yên tâm đi, dù ngươi có chết đi sống lại cả trăm lần, ta cũng chưa chết!"
Ngữ khí của Vân Lạc Phong vô cùng cuồng vọng, thái độ không coi ai ra gì, nghiễm nhiên là không hề để Lâm Nguyên vào mắt.
Mắt thấy Lâm Nguyên sắp sửa lên tiếng, Vân Lạc Phong đã lên tiếng trước ông ta một bước.
"Số dược liệu rác rưởi này ta còn chưa để vào mắt! Ngươi muốn thì tự mình đi mà lấy. Còn về chuyện hợp tác.... Nghĩ cũng đừng nghĩ!"
Hồng Phát Quả? Nắm đó Vinh lão của Y Các còn tặng hẳn cho cô một cây, bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891403/chuong-745.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.