Edit: Sahara
Trong khu rừng nguy hiểm, Tô Tranh đột ngột ngẩng đầu lên, nhìn về một phía xa trong không trung, đôi mắt hắn ta lúc này hơi trầm xuống, một cảm giác bất án càng ngày càng khuếch đại trong lòng hắn.
"Sư thúc!"
Long Phi nhìn Tô Tranh, hỏi: "tình huống hiện tại thế nào rồi?"
Tô Tranh không trả lời, nhưng sắc mặt hắn không mấy gì tốt. Ngay cả Vân Lạc Phong ở kế bên cũng cảm nhận được hơi thở của Tô Tranh tán mát ra bên ngoài.
"Chúng ta tiếp tục đi đi!"
Vân Lạc Phong đảo mắt qua người Tô Tranh một cái, nhưng lại không có nói gì hết, chỉ chậm rãi thu hồi ánh mắt rồi nhìn về phía trước.
Lúc này, nhóm người bọn họ đã đi tới một ngã rẽ, trước mặt có hai con đường, hai con đường này đều động dạng có rất nhiều bụi gai, nhưng phương hướng lại hoàn toàn trái ngược nhau.
"Đi bên này!"
Lâm Nguyên trầm ngâm hồi lâu, rồi bỗng chỉ về con đường phía bên trái: "bên này, hẳn là con đường chính xác."
Long Phi hơi hơi nheo lại hai mắt, liếc nhìn Lâm Nguyên rồi cười lạnh một tiếng: "ta cảm thấy bên phải mới là con đường đi đến sâu bên trong Vô Hồi Chi Sâm."
Lâm Nguyên không ngờ tới việc Long Phi sẽ phản bác mình ngay vào lúc này, sắc mặt ông ta lập tức thay đổi, nhưng ngại vì Vân Tiêu và Vân Lạc Phong hiện đang ở đây, cho nên chỉ đành đem hết tất cả bất mãn bực dọc đè ép ngược trở về.
"Đi thôi!"
Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891400/chuong-742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.