Edit: Sahara
"Ngươi.... Ngươi nói bậy bạ gì đó?" ánh mắt của nam tử tuấn tú kia có chút hoảng loạn: "đám linh thú kia đối với đoàn đội chúng ta không gây được tồn thương gì cả, Nhược Hân tiểu thư sao có thể bổn cũ soạn lại, làm trò vô nghĩa kia chứ?"
"Bổn cũ soạn lại? Thì ra là ngươi cũng biết việc rãi Bách Thảo Phấn trước đó là mệnh lệnh của Lâm Nhược Hân?" Vân Lạc Phong cong cong khóe môi cười lạnh, hỏi.
Nam tử kia càng thêm hoảng loạn: "ta không biết, ta cái gì cũng không biết! Hơn nữa, những linh thú kia cũng không đe dọa được tính mạng của ngươi, Nhược Hân tiểu thư việc gì phải dẫn dụ những linh thú kia đến chứ?"
"Uy hiếp không được ta, là bởi vì ta có Vân Tiêu ở bên cạnh. Mà nguyên nhân lần này cô ta sử dụng Bách Thảo Phấn, chính là vì muốn dụ Vân Tiêu rời đi!"
Vân Lạc Phong khẽ vuốt ve cằm mình, như cười như không mà nói tiếp: "tiếp đó, ngươi đến đây chính là muốn câu dẫn ta? Hữm?"
Dụ Vân Tiêu đi, lại để cho một nam nhân khác mò vào lều trại của Vân Lạc Phong cô, ý đồ của Lâm Nhược Hân là gì không phải đã rõ như ban ngày rồi sao?
Nam tử kia vừa hoảng loạn vừa kinh sợ mà nhìn Vân Lạc Phong. Nữ nhân này.... Cái gì cũng biết!
Thì ra nữ nhân này đã sớm đoán được ý đồ của tiểu thư!
Nhưng mà, tại sao cô ta lại còn cố ý để bản thân mình mắc mưu như thế?
Trên thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891388/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.