Chương trước
Chương sau
Edit: Sahara

"Sư phụ là một người thẳng thắn, tính tình lại nóng nảy, hơn nữa, lúc ấy lại bị cơn giận che lấp lý trí, cho nên không nhìn ra được đây là một âm mưu. Sư phụ trong lúc tức giận mà rời khỏi Thiên Nhai, trở về Vô Hồi Chi Sâm. Mà một khi sư phụ trở về Vô Hồi Chi Sâm thì liền không có cách nào rời khỏi được nữa. Các thú vương khác cũng sẽ tuyệt đối không để cho sư phụ rời đi! Đây cũng là nguyên nhân chính mà ta không có đem thân phận của sư phụ nói cho chủ tử người biết. Chủ tử biết, khẳng định Thiên Nhai cũng sẽ biết. Nếu như để Thiên Nhai gặp được sư phụ, sư phụ sẽ lại lần nữa bất chấp tất cả để đi theo Thiên Nhai. Đến lúc đó sư phụ ta nhất định sẽ đắc tội cùng chúng thú vương khác trong Vô Hồi Chi Sâm."

Long Phi nhìn vào mắt Vân Lạc Phong, tiếp tục nói: "đến lúc ấy, không chỉ một mình sư phụ, ngay cả Thiên Nhai cũng sẽ bị liên lụy...."

Vân Lạc Phong khẽ vỗ vỗ cằm, bắn ánh mắt sâu xa về phía Tô Tranh: "ta nghe nói tất cả thú vương trong Vô Hồi Chi Sâm đều đã đột phá đến Thánh Linh Thú, nếu như hắn là đệ đệ của sư phụ ngươi, vậy hắn cũng là một thú vương, nhưng sau ta lại cảm thấy hắn vẫn chưa đột phá đến Thánh Linh Thú?"

Long Phi vừa định mở miệng giải thích, nhưng còn chưa nói được chữ nào thì đã bị Tô Tranh cắt ngang.

"Thánh Linh Thú? Đó là chuyện của mấy năm trước! Cách đây mấy năm, Thánh Linh Thú trong Vô Hồi Chi Sâm của chúng ta đột nhiên đồng loạt mất tích, ta và tỷ tỷ là những tân thú vương thế hệ sau. Chúng ta vẫn chưa đạt tới thực lực cường đại như thú vương đời trước. Chuyện này là tối mật trong Vô Hồi Chi Sâm, nhân loại không thể nào biết được!"

Nếu như nhân loại mà biết tất cả Thánh Linh Thú trong Vô Hồi Chi Sâm đều đã mất tích, chỉ sợ từ đó Vô Hồi Chi Sâm sẽ không có một ngày nào được yên tĩnh.

"Chủ tử, sư phụ chính là ân nhân cứu mạng của ta, vào thời điểm mà ta thi hành nhiệm vụ sát thủ, không cẩn thận khiến bản thân bị trọng thương, rồi lại bất cẩn xâm nhập vào Vô Hồi Chi Sâm, là do sư phụ đã cứu ta, các thú vương khác liên tục phản đối sư phụ lưu ta lại. Chủ tử, ân của sư phụ nặng tựa Thái Sơn, là sư phụ đã cho Long Phi một siny mạng thứ hai. Ta tuyệt đối không thể nhìn sư phụ rơi vào nguy hiểm, xin chủ tử giúp ta một lần này, Long Phi nguyện cả đời bán mạng cho chủ tử!"

Long Phi khấu đầu hai cái thật mạnh, cắn chặt răng, nói.

Nếu thật sự có thể cứu được sư phụ, đừng nói là chỉ bán mạng cả đời, dù bắt hắn phải lập tức xuống địa ngục hắn cũng đồng ý.

"Khi nào xuất phát?" Vân Lạc Phong hít một hơi thật sâu.

Nếu như sư phụ của Long Phi là nữ nhân của Thiên Nhai, vậy cô không thể bỏ mặc chuyện này không quản được.

Trong lòng Long Phi liền vui vẻ, tức khắc đứng dậy khỏi mặt đất, nói: "ta nghe nói, vào ba ngày sau, thành chủ Linh thành cùng những cường giả mà hắn ta đã triệu tập sẽ lên đường đi đến Vô Hồi Chi Sâm, chúng ta cứ trà trộn vào đám người đó mà đi!"

"Vậy ngươi đi chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng, ba ngày sau xuất phát!"

Vân Lạc Phong chậm rãi ngồi trở lại xuống ghế, thân mình lười biếng dựa ra sau lưng ghế, nhướng mày nói: "tuy nhiên, ta phải nói trước, ta chỉ có thể tận lực mà làm, không thể đảm bảo sẽ giúp được các ngươi cứu người!"

"Chủ tử, ta tin tưởng người!" Long Phi lộ rõ sự vui vẻ ra mặt: "người ở Long Nguyên Quốc đều gọi người là một kẻ biến thái, không có chuyện gì mà người không thể làm được!"

Biến thái?

Vân Lạc Phong xoa xoa trán, quay đầu nhìn lại Vân Tiêu đang đứng sau lưng: "người của Long Nguyên Quốc đều gọi ta như vậy sao?"

Vân Tiêu trầm ngâm nửa ngày: "nàng là yêu, không phải biến thái...."

Là một yêu nghiệt mê hoặc lòng người...

Vân Lạc Phong giơ tay lên nhéo nhéo gương mặt của Vân Tiêu, trên mặt lại nở một nụ cười tà mị trêu người: "ta thì lại cho rằng,chàng mới thật sự là một con yêu tinh!"

Nhìn hai người trước mắt giở trò ve vãn yêu đương, Long Phi có chút xấu hổ, nói: "sư thúc, con cảm thấy chúng ta nên đi ra ngoài trước!"

"Đi ra ngoài? Tại sao?" Tô Tranh trừng mắt nhìn Long Phi, không hiểu lý do mà hỏi.

"Ngu ngốc!"

Long Phi nhỏ giọng lầm bầm, trong lòng lại âm thầm mắng thêm mấy câu, chẳng lẽ thúc ấy không biết hai người bọn họ đứng mãi ở đây sẽ làm cho người ta thấy chướng mắt hay sao?

"Sư thúc, con dẫn người đi dạo thanh lâu, người ít ở lại đây quấy rối người khác đi!" Long Phi một đường lôi kéo Tô Tranh đi ra khỏi phòng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.