Edit: Sahara
Vân Lạc Phong biết chuột hậu đang nói sự thật.
Nếu như bà ấy có thể tìm lại hồ Linh Tuyền kia thì tộc chuột đã không rơi vào cảnh sống thê thảm thế này. Có lẽ mỗi một con Tầm Kim Thử ở đây đều đã đột phá đến Tôn Linh Giả hết rồi.
"Năm đó sau khi ngươi uống nước trong cái hồ kia rồi có để lại di chứng gì hay không?" Vân Lạc Phong hơi hơi liễm mi, quét mắt đánh giá chuột hậu từ trên xuống dưới một lần, đáy mắt xẹt qua một tia nhìn thấu tất cả.
Chuột hậu tức khắc liền ngây ngẩn ra: "ngươi..... Ngươi làm sao biết được chuyện này?"
"Vì ta là một y sư!"
Vân Lạc Phong mỉm cười tà tứ, từ lúc gặp được chuột hậu, cô đã cảm thấy được có một chút gì đó không bình thường, bây giờ biết được sự tồn tại của Linh Tuyền, càng thêm nghiệm chứng cho suy đoán trong lòng của cô.
Bất cứ loại bảo vật hổ trợ tu luyện nào cũng sẽ để lại di chứng. Bảo vật càng bá đạo thì di chứng càng lớn.
Chuột hậu nói bằng ngữ khí đầy chua xót: "tộc Tầm Kim Thử của chúng ta năng lực sinh sản rất cường đại. Nhưng mà đáng tiếc là từ sau khi ta uống nước trong hồ kia xong thì không cách nào mang thai sinh con được nữa. Cho nên ta chỉ có mỗi Manh Manh là hài tử mà thôi!"
"Nếu như ta giúp ngươi hồi phục thân thể, có thể mang thai một lần nữa thì sao?" Vân Lạc Phong khẽ híp hai mắt, như cười như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891364/chuong-706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.