Chương trước
Chương sau
Edit: Sahara

***ai muốn Tiêu Ca xuất hiện nào????

Mau khen Sa đi!!!!

Khen càng nhiều thì Sa càng vui! Vui rồi thì Sa sẽ cố gắng cho Tiêu ca xuất hiện trong ngày hôm nay.

Tiết lộ một chút nè, khi Tiêu ca gặp lai Phong tỷ sẽ có một màn hấp dẫn lắm á.

Hố hố hố... Không khen..... Vậy thì đợi ngày mai rùi gặp Tiêu ca nhen haha hah!!!!

_______

"Cha, người mau nói đi! Có phải là cái đám cẩu tạp chủng Vân gia kia hay không?" thái dương của Lâm Hạo nổi đầy gân xanh, hai nắm tay siết chặt đến mức kiu lên răng rắc.

Lâm Qua bất đắc dĩ thở dài: "Hạo nhi, là Vân Lạc Phong của Vân gia, ả ta tới....."

"Vân Lạc Phong? Cháu gái của tên cẩu vật Vân Thanh Nhã kia?" Lâm Hạo nổi trận lôi đình, phẫn nộ quát lên: "cha, cẩu tạp chủng của Vân gia sao lại có thể tới được Y Sư Hiệp Hội này? Bọn chúng chẳng qua chỉ là những thứ đê tiện thấp hèn, có tư cách gì mà bước vào một nơi cao quý như Y Sư Hiệp Hội kia chứ? Cha lập tức đi giết Vân Lạc Phong kia cho con ngay đi!"

Nhìn khuôn mặt vặn vẹo tức giận của Lâm Hạo, khóe môi Lâm Qua gợi lên một độ cong chua xót: "chỉ sợ hiện tại cho dù chúng ta có muốn thì cũng không giết được Vân Lạc Phong.... "

"Tại sao? Chỉ là một cẩu tạp chủng, có gì mà không giết được? Con mặc kệ, con muốn cha phải lập tức đi giết Vân Lạc Phong ngay, còn có cả người của Vân gia nữa! Con muốn tất cả người của Vân gia toàn bộ phải chết hết, một người cũng không được giữ!"

Cẩu vật Vân Thanh Nhã kia năm đó dám đánh bại hắn ta trước mặt bao nhiêu người, sỉ nhục bậc này kêu hắn làm sao chịu đựng nổi?

Nếu không phải Vân Thanh Nhã đã chết, hắn sẽ phái người của Y Thành tới tận diệt mãn môn Vân gia.

Tiếc là, Lâm Qua vì không muốn kích thích tới Lâm Hạo, cho nên ra lệnh cho trên dưới trong toàn bộ Y Thành, không được để cho tin tức Vân Thanh Nhã còn sống được truyền tới tai của Lâm Hạo! Vì vậy mà đến tận bây giờ Lâm Hạo vẫn chưa biết rằng Vân Thanh Nhã vẫn còn sống.

"Hạo nhi, con bình tĩnh lại một chút!" ánh mắt Lâm Qua ẩn hiện vài tia sáng khó hiểu: "Vân Lạc Phong đến đây là để tham gia Đại Hội Y Sư dành cho thiên tài trẻ tuổi lần này, Đại Hội Y Sư đã sớm có quy định, mặc kệ là có ân oán gì cũng không được động thủ trong thời gian Đại Hội đang diễn ra. Đợi thêm mấy ngày nữa, cha nhất định sẽ giết Vân Lạc Phong cho con trút giận, có được không?"

Lâm Qua không dám đem quan hệ của Vân Lạc Phong và Thiên Nhai nói cho Lâm Hạo biết, nếu không, sợ là Lâm Hạo sẽ bị kích thích mà phát điên mất! Dù sao qua hai ngày nữa thì Quỷ đế sẽ trở thành tiểu tế của ông ta, có một người tiểu tế như Quỷ đế, ông ta cần gì phải kiêng kỵ Vân Lạc Phong?

"Hừ!" Lâm Hạo khinh thường hừ lạnh một tiếng, tuy nhiên, sắc mặt hắn lúc này có phần tốt hơn một chút: "thiên tài trẻ tuổi? Ả ta mà là thiên tài gì chứ? Mắt của người trong Y Sư Hiệp Hội có phải đều đã mù hết rồi không? Lại đi mời một súc sinh tới tham gia đại hội?"

"Phải phải phải!" Lâm Qua vội vàng phụ họa theo Lâm Hạo, trên mặt tràn đầy yêu thương: "Y Sư Hiệp Hội đúng thật mù hết rồi, mới mời tiểu tiện nhân kia tới tham gia Đại Hội. Nữ nhân Vân Lạc Phong kia sao có thể so sánh với Hạo nhi của cha, Hạo nhi mới chân chính là thiên tài!"

"Đúng rồi, cha, tại sao mấy người trưởng lão của Y Sư Hiệp Hội kia lại đánh chúng ta? Bọn họ có quan hệ gì với Vân Lạc Phong?" Lâm Hạo sờ trúng một chỗ bị sưng trên mặt, đau đến hắn phải hít một ngụm khí lạnh.

Lâm Qua tức khắc liền ngẩn ra, sau đó thì cau mày, trong lòng âm thầm suy tính xem nên lấy cái cớ gì để nói với Lâm Hạo thì mới tốt.

"Cha, cha mau nói xem, có phải tiện nhân Vân Lạc Phong kia dùng sắc đẹp mê hoặc mấy vị trưởng lão kia, bảo bọn họ tới đánh chúng ta có phải không? Nếu người của Y Sư Hiệp Hội bị ả ta mê hoặc, vậy chẳng phải chúng ta muốn làm việc sẽ rất khó khăn hay sao?"

Trước đó, Lâm Hạo đã cho họa lại hết diện mạo của tất cả người của Vân gia để trong phòng mình, đợi khi rảnh rỗi thì đem ra chà đạp sỉ nhục. Vì vậy mà hắn biết rất rõ diện mạo của Vân Lạc Phong.

Hơn nữa, còn vì vẻ đẹp khuynh quốc khuynh thành kia, mà vào những lúc ân ái cùng thị thiếp của mình, ảo tưởng ra hình dáng của Vân Lạc Phong.

"Hạo nhi, con yên tâm đi, rất nhanh thì Quỷ đế sẽ trở thành muội phu của con, đến lúc đó, chúng ta không cần phải kiêng kỵ mấy cái trưởng lão kia nữa!"

"Quỷ đế?" Lâm Hạo hơi hơi sửng sốt: "Quỷ đế so với Y Sư Hiệp Hội, ai cường đại hơn?"

"Cái này....."

Lâm Qua lại lần nữa trầm ngâm suy nghĩ: "thực lực của Quỷ đế cao thâm khó dò, cha cũng không biết rốt cuộc là Quỷ đế đã đạt tới cảnh giới nào rồi? Nhưng mà, Nhã Đình đã từng nói, ngay cả hội trưởng của Y Sư Hiệp Hội cũng không phải là đối thủ của Quỷ đế!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.