Edit: Sahara
Thiên Nhai giống như hòa thượng, sờ không thấy tóc, ánh mắt chứa đầy nghi hoặc nhìn Vân Lạc Phong: "lời này của cô là có ý gì?"
"Nói ngắn một câu chính là, hành vi của rồi của ông quá mức giả tạo, nếu phải so sánh thì ta càng thấy thích vẻ mặt giả tạo của ông hơn!"
Lời nói của Vân Lạc Phong làm cho mặt già của Thiên Nhai lập tức suy sụp, ánh mắt ngập tràn ai oán: "nha đầu, nơi này còn có rất nhiều người đó, cô tốt xấu gì cũng phải chừa cho ta chút thể diện chứ?"
"Thể diện?" Vân Lạc Phong đưa ngón tay lên sờ sờ cằm mình, như cười như không mà hỏi: "ông vẫn còn có thể diện à?"
Khóe miệng Thiên Nhai hung hăng giật một cái mạnh.
Suy cho cùng thì Vân Lạc Phong cũng chỉ nói theo sự thật, thể diện của ông đúng là đã sớm mất sạch sành sanh trước mặt nha đầu này rồi.
"Thiên Nhai.... Thiên Nhai đại nhân!"
Dưới sự khiếp sợ của mọi người, một trưởng lão run run rẩy rẩy mở miệng hỏi: "lời nói vừa rồi của ngài.... có phải là thật không? Vân Lạc Phong.... Vân Lạc Phong thật sự là sư phụ của ngài sao?"
Thiên Nhai không kiên nhẫn nhíu nhíu mày, quay mặt lại nhìn người trưởng lão vừa mở miệng, hừ một tiếng: "ngươi cho rằng lão phu đang nói đùa?"
"Không.... không dám!"
Trong Y Sư Hiệp Hội, thân phận của Thiên Nhai vô cùng đặc thù, ông ta làm sao mà dám nghi ngờ Thiên Nhai cơ chứ?
Thế nhưng, nghĩ đến hành động vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891296/chuong-638.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.