Edit: Sahara
"Gia chủ, ngài còn muốn giấu giếm chúng ta tới khi nào nữa chứ? Ngày đó, ngài đơn độc ở cùng Vân Lạc Phong trong vườn hoa đào của Trầm gia, lại phân phó cho ám vệ canh giữ bên ngoài, hạ lệnh không cho bất cứ kẻ nào được tiến vào nửa bước! Đó còn chưa đủ để chứng minh ngài cùng Vân Lạc Phong đang làm những chuyện xấu hổ không dám nhìn mặt người khác hay sao?"
Trầm Điền bày ra một bộ dáng vô cùng đau đớn, biểu tình kia giống như là một trưởng bối đang cố hết sức khuyên bảo con cháu của mình có thể quay trở về đường ngay lẽ phải.
"A?" Trầm Ngọc Khanh cười lạnh một tiếng: "ta và Vân Lạc Phong làm ra chuyện không thể nhìn mặt người khác? Tại sao bản thân ta lại không biết? Trầm Điền, ngươi thật đúng là làm cho ta cảm thấy quá thất vọng rồi!"
Trầm Ngọc Khanh dừng lại một chút rồi mới nói tiếp: "thật ra, ta còn hy vọng Vân Lạc Phong chịu câu dẫn ta! Đáng tiếc, cô ấy đã thành thân sinh con mất rồi, nguyện vọng của bổn gia chủ đã định sẵn là vô vọng rồi!"
"Cái gì?" tdTrầm Điền khiếp sợ trừng lớn hai mắt: "cô ta đã thành thân sinh con? Vậy tại sao Đường Duyệt lại nói là con của cô ta là được sinh cùng với dã nam nhân bên ngoài?"
Đường Duyệt... Rốt cuộc thì cái đứa đồ đệ này còn gạt ông ta bao nhiêu chuyện nữa đây?
"Không thể nào!"
Đường Duyệt gắt gao lắc lắc đầu không ngừng: "Vân Lạc Phong căn bản là không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891258/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.