Edit: Sahara
Thấy đám người bàng quan đều đã ngậm miệng lại hết rồi, Mộ Dung Bắc mới quay đầu lại mà nhìn Vân Lạc Phong, trong đôi mắt hắn còn mang theo một tia khẩn trương.
"Ta câu dẫn Trầm Ngọc Khanh?" Vân Lạc Phong cười khẩy: "cho dù ta thật sự có câu dẫn Trầm Ngọc Khanh thì vẫn tốt hơn là Đường Duyệt dan díu cùng với biểu ca của mình!"
Đường Duyệt đột ngột trợn to mắt, hốt hoảng mà nhìn Vân Lạc Phong.
Ả... Sao ả ta lại biết?
"Vân Lạc Phong, ngươi đừng có ở đây ăn nói xằng bậy!" Trầm Điền hừ lạnh một tiếng: "Duyệt nhi không giống như ngươi, con bé là người vô cùng đoan chính! Tuyệt đối sẽ không làm ra những chuyện bại hoại phong đức như vậy! Tự bản thân ngươi chưa thành thân đã sinh con thì thôi, đừng tưởng ai cũng không biết liêm sỉ giống như ngươi!"
Vân Lạc Phong liếc mắt nhìn Trầm Điền, sau đó đi từ từ về phía Đường Nhiên đang nằm trên đất, bàn tay đặt lên chuôi kiếm, đột ngột rút ra.
Đường Nhiên kêu lên một tiếng thống khổ, sắc mặt càng thêm tái nhợt.
"Ngươi muốn làm gì?"
Trông thấy Vân Lạc Phong rút kiếm xong lại đi về phía mình, Đường Duyệt hoảng sợ liên tục lui về sau: "sư phụ, cứu con!"
"Vân Lạc Phong, ngươi mau dừng...."
Tay!
Chữ cuối cùng còn chưa nói ra, Vân Lạc Phong quét một đường kiếm từ dưới ngược lên, tức thì, một đạo kiếm khí chém thẳng tới ống tay áo của Đường Duyệt, cả ống tay áo ngay lập tức biến thành vải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891256/chuong-598.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.