Edit: Sahara
Trầm Ngọc Khanh thản nhiên cười: "theo như lời của Thiên Nhai, tính tình của nha đầu này không mấy tốt, muốn cô ấy đồng ý ra tay trị bệnh, sợ là không có dễ dàng như vậy! Trừ phi là có thể khiến cho tâm trạng của cô ấy vui vẻ. Mà muốn làm cho tâm trạng của một y sư vui vẻ, phương pháp tốt nhất có lẽ tặng một quyển y thư vô cùng trân quý!"
Nói xong lời này, Trầm Ngọc Khanh hơi dừng lại một chút rồi mới nói tiếp.
"Còn về câu hỏi trước đó của ngươi, ta có thể theo đúng sự thật mà nói cho ngươi biết, dù tất cả y sư của Trầm gia hợp lại, thì e là cũng không bằng được với nha đầu kia! Thư tịch này có đưa cho bọn chúng thì cũng chỉ trở thành một đống giất vụn."
Nữ tử kiều diễm cắn chặt lấy môi dưới của mình, từ đáy lòng chợt cảm thấy hơi chua xót.
Những năm gần đây, cô ta chưa thấy gia chủ có tình cảm đặc biệt với một nữ nhân nào cả, cho dù tính cách ngài ấy ôn nhu, diện mạo lại như trích tiên, tuy nhiên, sự ôn nhu của ngài ấy vĩnh viễn đều đi kèm với sự xa cách.
Chỉ có một mình cô ta, là có thể làm cho gia chủ có một cái nhìn khác.
Đúng lúc này, giá của quyển thư tịch càng lúc càng tăng cao, hiện tại đã đạt tới con số một trăm ngàn vạn lượng. Trầm Ngọc Khanh cảm thấy lúc này đúng là thời cơ tốt để ra tay, thế nhưng, còn chưa kịp đợi hắn mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891223/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.