Edit: Sahara
Nếu thế, Vân Lạc Phong có tư cách gì mà dám tiêu xài phung phí như thế kia chứ?
Hiển nhiên, dù bây giờ Vân Lạc Phong đã tiếp nhận Bắc Đẩu Bang, nhưng lòng của bang chúng trong bang đều không đặt trên người của Vân Lạc Phong. Chỉ là dưới mệnh lệnh của Mộ Dung Bắc, bọn họ mới không thể không làm ra vẻ thuần phục Vân Lạc Phong.
"Một ngàn năm trăm vạn lượng!"
Đúng lúc này, một tiếng kêu giá vang lên từ trong hàng ngũ của đám người Thiên Võ Các.
Chỉ thấy một nam nhân trung niên đang liếc nhìn lại Vân Lạc Phong, mở miệng trào phúng: "ta nghĩ, Mộ Dung Bắc nhất định là sẽ không cho ngươi nhiều tiền đến như vậy đâu, một ngàn vạn lượng hẳn là số tiền nhiều nhất mà hắn có thể cho ngươi đúng không? Đáng tiếc, hạt giống này Thiên Võ Các chúng ta lại muốn có được!"
Dù các chủ đã dặn dò hắn ta là không được gây chuyện tại Hội Đấu Giá, nhưng mà việc làm này của hắn thì đâu được tính là gây chuyện sinh sự, cùng lắm thì chỉ là cùng người ta đấu giá tranh giành vật phẩm mà thôi.
"Sư phụ...." Lâm Nhược Bạch hơi chần chừ: "chúng ta có tiếp tục kêu giá nữa hay không?"
Nghe vậy, Vân Lạc Phong rũ mắt xuống nhìn Trà Sữa đang ở trong ống tay áo, giơ ngón tay ra vuốt ve lấy cái đầu nhỏ của nó, khóe môi cô chợt cong lên một độ cong tà khí: "Trà Sữa rất thích cái hạt giống kia!"
Ngụ ý, bất luận thế nào cũng phải giành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891218/chuong-560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.