Edit: Sahara
Một cước này của Vân Lạc Phong dùng lực rất mạnh, đối phương cho dù không tàn phế thì cũng phải trọng thương, hơn nữa còn mất đi năng lực chiến đấu.
Tiếp theo, Vân Lạc Phong y theo cách cũ mà làm, tránh né công kích của Thiên gia chủ, sử dụng linh hồn công kích tấn công từng người có thực lực Thiên Linh Giả sơ giai của Thiên gia.
Không mất bao nhiêu thời gian, tất cả mọi người trên không trung đều bị Vân Lạc Phong đá xuống đất hết, chỉ còn sót lại Thiên gia chủ và Thiên Huyền mà thôi.
"Ngươi.....ngươi rốt cuộc là người phương nào?" cơ thể Thiên Huyền vì sợ mà run lên lẩy bẩy, cắn chặt đôi môi trắng bệch của mình, nói: "tại sao các trưởng lão của Thiên gia ta chưa kịp phản kháng thì đã bị ngươi đánh bại? Rốt cuộc là ngươi đã làm gì bọn họ?"
Vân Lạc Phong hơi híp lại đôi mắt, cười đầy gian xảo: "ta làm gì bọn họ? Ngươi thử thì liền biết ngay thôi!"
Chính ngay trong lúc Thiên Huyền bị lời nói của Vân Lạc Phong làm cho càng thêm hoảng sợ, thì trong đầu hắn bỗng nổ ầm lên một tiếng, còn chưa đợi hắn kịp phản ứng gì thì lòng ngực đã bị một bàn chân đá lên.
Trong thời khắc đó, hắn có cảm giác như lục phủ ngũ tạng của mình đều đau rát như bị thêu đốt, một ngụm máu tươi phun ra khỏi miệng, cơ thể không thể chống đỡ được nữa mà rơi thẳng xuống đất.
Thật ra Vân Lạc Phong vốn không cần dùng đến linh hồn công kích cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891182/chuong-524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.