Editor: QR2 – diendanlequydon
Vân Tiêu không ở đây, hắn phải thay Vân Tiêu bảo hộ chủ nhân thạt tốt! Để tránh một đám người trong lòng mang ý xấu đến chiếm tiện nghi.
Thấy Vân Lạc Phong không nói gì, Tiểu Mạch lại bắt đầu lải nhải: “Chủ nhân, tên Bạch Túc kia căn bản không phải là cái thá gì, căn bản không có cách nào so sánh với Vân Tiêu, hắn cũng chỉ muốn lợi dụng chủ nhân mà thôi, nếu không phải vì hắn, ta cũng sẽ không nói dối.”
“Phải không?” Vân Lạc Phong nhếch khóe miệng, khí thế trên người chợt lạnh xuống: “Có phải ta còn phải cảm tạ ngươi đã thay ta dọn sạch những người trong lòng mang ý xấu hay không?”
“Đó là đương nhiên.”
Đôi tay Tiểu Mạch chống nạnh, mặt đầy đắc ý: “Chủ nhân, người yên tâm, về sau Bạch Túc sẽ không dây dưa với người nữa, ngay cả hài tử của Vân Tiêu người cũng đã có, nếu hắn thức thời nên từ bỏ chủ nhân.”
Cho dù khí thế của Vân Lạc Phong đã lạnh thấu xương nhưng trên dung nhan tuyệt mỹ lại nở nụ cười.
“Nếu ngươi đã giúp ta dọn sạch phiền toái này, ta cũng nên khen thưởng ngươi một chút nhỉ, nếu đã vậy ta sẽ khen thưởng ngươi bằng cách để ngươi ở trong không gian thần điển một tháng!”
Thân mình Tiểu Mạch run lên, trong mắt hiện ra sự hoảng sợ: “Chủ nhân, không cần!”
“Nhớ kỹ.” Vân Lạc Phong âm trầm liếc nhìn hắn: “Trong vòng một tháng, không cho phép rời khỏi không gian thần điển một bước!”
Tiểu Mạch ủy khuất thiếu chút nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891165/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.